Từ xưa tới nay, Bộ Phàm không ngại việc mình thích con trai.
Vì bên trong ví của ba anh, vẫn luôn có một bức ảnh của một người đàn ông, Bộ Phàm từng hỏi về người kia, nghe nói đã đến Mỹ kết hôn sinh con, Bộ Phàm nghe vậy, sau này cũng không nhắc lại.
Kỳ thực nhắc tới cũng là một tiếc nuối.
【Ngày đó ở sân bay phi thường đông người, mồ hôi đã làm ướt đẫm áo sơ mi của y, y vẫn như trước nhìn bóng lưng người kia.
Chỉ cần một cái xoay người là tốt rồi, bị chúng bạn xa lánh, cho nên đối với y, thái độ của người kia cũng không hiếm lạ.
Nhiều năm sau gặp lại, bọn họ, một người trở thành thành phần trí thức thanh cao, một người khác lại kết hôn.
Vẫn là y đánh vỡ bầu không khí trầm mặc, “Ngày đó tôi mang theo mấy kí hành lí đi tìm anh, sân bay nhiều người như vậy, tôi liếc một cái đã nhìn thấy anh, có thể anh không quay đầu lại, anh thậm chí còn không biết, tôi đã cố gắng hạ quyết tâm nhiều như thế nào đâu.”
Đáp lại y là một hồi im lặng, đối phương chờ thuốc lá trong tay bay hết, âm thanh không rõ, thậm chí còn có chút khàn khàn “Ngày đó tôi không đi, tôi đã đổi lại vé máy bay, ở lại sân bay một đêm.”
Đến đây, đã là kết cục. 】# ông chủ vô cùng đau lòng#
Bộ Phàm xưa nay chưa từng nói với người khác, ba của anh thực ra là chưa từng kết hôn.
Có một số việc, không có cách nào để nói ra.
Khi còn nhỏ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-chac-anh-khong-tin-toi-cung-la-thang-nam/1214265/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.