Bộ Phàm cùng thằng cháu tôi ở chung có thể hòa hợp như vậy, thật là có chút ngoài dự kiến của tôi, dù sao tôi đã từng nghĩ đến, nếu Bộ Phàm không thích thằng nhóc, thì tôi biết đi đâu tìm một đứa khác đây.
Tôi không thể tự mình sinh một đứa, không phải thời gian không đủ, trọng điểm là tôi không có cái khả năng kia.
Cái cô gái trong rạp làm tôi cảm thấy bất an, cũng biến thành bức bối.
Nếu Bộ Phàm yêu thích con nít như vậy, tôi phải nhanh chóng thực hiện bước tiếp theo, tôi phải làm cho Bộ Phàm thích con gái.
Đúng, như vậy mới có hiệu quả.
Mấu chốt là tôi nên làm thế nào?
Tôi bắt đầu ưu sầu.
Thằng cháu tôi cũng rất hưng phấn, nằm nhoài trên vai Bộ Phàm, khi thì e thẹn khi thì nghịch ngợm.
Chúng tôi tách ra tại cửa rạp chiếu phim.
Anh ta rút từ trong ví ra hai trăm đồng đưa cho tôi “Sau này đừng đi đụng người nữa, cậu không làm cái kia được đâu.”
Tôi hỏi hắn: “Tại sao?”
Tôi thừa nhận, tôi muốn được nghe anh ta khen, dù sao tôi cũng rất là nhanh trí, còn có tràn đầy tinh thần nghĩa hiệp nữa.
Nhưng Bộ Phàm thở dài cầm lấy hai trăm đồng nhét vào trong túi tôi, thuận tiện vỗ vai tôi một cái “Mua cho thằng nhỏ đồ ăn ngon một chút.”
Tôi nhìn bóng lưng anh ta, một mặt vỡ mộng
Người anh em, anh có cần suy nghĩ bẩn thỉu thế không! (Há há, anh Phàm nghĩ bạn Ninh cho nhóc con đi đụng người khác để lừa gạt kiếm trác =)))
Thằng cháu tôi: “Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-chac-anh-khong-tin-toi-cung-la-thang-nam/1214251/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.