Mười hai giờ đêm, trời bắt đầu đổ mưa tầm tã. Thủy Tiên vẫn ngồi bên chiếc bàn đặt gần cửa sổ, lâu lâu lại nhìn ra xa. Những giọt nước dữ dội đập vào ban công, lại làm nát dôi cánh hoa phong lan vừa mới nở, tự dưng cô cũng thấy buồn rầu. Mưa không chỉ lạnh lẽo mà còn rất vô tình, và đương nhiên sức tàn phá của nó cũng vô cùng khủng khiếp.
Giờ này cả xóm trọ chỉ còn mình cô thức, mà phòng cô lại nằm ở tầng hai, đâm ra hơi cô quạnh và lạnh lẽo. Bên ngoài trời vẫn mưa như thế, càng lúc càng mạnh hơn.
Thủy Tiên giật mình, không biết giờ này ai còn tới tìm cô, vừa thấy cánh cửa phát ra âm thanh đã vội vàng lên tiếng.
« Ai đấy ? »
Cô hơi sợ, vừa nói vừa đề phòng. Ở bên ngoài vẫn không ai trả lời, cô chỉ nghe thấy tiếng thở không đều nhưng rất mạnh, lại hỏi thêm lần nữa.
« Ai đấy ? Có việc gì không ? »
« Anh đây. Mau mở cửa ra, mưa ướt hết người rồi. »
Nãy giờ cô lo lắng, nhưng sau tiếng nói này càng hoảng loạn hơn. Cô có nghe nhầm không vậy nhỉ ? Giờ này anh có thể đứng ở đây sao ?
Cánh cửa từ từ được mở ra, anh không biết cô phải do dự bao lâu mới làm được điều đó. Cô hơi khó xử với bộ quần áo mỏng manh trên cơ thể mình, vậy mà ánh mắt anh sau một lúc lại không chịu dời đi, trong đó đang thắp lên hai ngọn lửa rực cháy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-buon-dep-nhat/3264124/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.