“Tú!
Xin lỗi vì đã bỏ đi mà không nói như thế này. Em suy nghĩ rồi. Emkhông thể mạo hiểm được nữa. Em yêu Tú. Nhưng rồi em tự hỏi rằng, liệubên Tú thì mọi chuyện có tốt hơn không? Hay lại tiếp tục đi vào vết xeđỗ kia? Tú vốn là người tự do tự tại, có thể đi bất cứ lúc nào Tú muốn.Còn em thì đau đủ rồi, em không có can đảm liều mình thử thêm lần nữađâu.
Em năm nay đã 27 rồi. Có lẽ đã qua cái tuổi bồng bột để có thể bất chấp yêu điên dại một người rồi Tú ạ!
Đừng tìm em nữa. Em nghĩ bây giờ mình nên tập trung vào công việc.Tú cũng nên thế. Đấy là cách tốt nhất cho cả hai. Hy vọng sau này chúngta vẫn là bạn.
Chúc Tú sớm tìm được cô gái hoàn hảo của riêng mình và luôn hạnh phúc.
Nhi.”
Mạch máu của Tú như sắp vỡ ra. Tú vò nát lá thư rồi ném nó xuống đất, némluôn cả những đồ vật trong tầm mắt mình đi. Tú vừa ném vừa gào thét nhưmột đứa con nít bị giành mất món đồ chơi yêu thích của nó.
Rồi Tú gục khóc.
Tú khóc vì cảm thấy bản thân mình quá tệ bạc. Chuyện đơn giản là bên cạnhvà mang lại lòng tin cho người yêu mình mà Tú cũng không làm được. Hainăm. Hai năm qua quả là nỗi mất mát quá lớn dành cho Nhi.
Nhi đã không điên dại vì tình yêu này nữa, nhưng Tú thì đang rất cuồng dạivì cô. Tú phát điên vì biết rằng mình sẽ chẳng bao giờ tìm được hạnhphúc cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-ay-co-nang/2318611/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.