Lâm Kiều và Giang Trạm dường như rất tự nhiên khi ở bên nhau, đến bản thân cô cũng có phần thản nhiên tiếp nhận điều này.
Theo thói quen thường ngày mỗi sáng đưa cô đi làm, cùng nhau ăn sáng, mua một ly sữa bò nóng rồi đến phòng tranh, có điều, Giang Trạm không biết rằng Lâm Kiều chưa từng uống sữa anh mua.
Tương tự, buổi chiều thì đón cô tan làm, từ sau lần đó anh dường như đã hôn đến nghiện rồi, mỗi lần trước khi đi đều phải lôi kéo cô triền miên một phen mới thôi.
Lâm Kiều nhìn anh, khẽ thở dốc, cô thừa nhận mình quả thật không chán ghét nụ hôn của anh, thậm chí còn dần dần hãm sâu vào trong đó.
Giang Trạm nhẹ nhàng hôn lên khóe miệng cô, rồi tựa cằm lên cổ người con gái nhẹ nhàng hít thở.
Lâm Kiều nhịn không được rụt cổ lại.
Anh biết cô sợ nhột, cười cười cố ý cắn nhẹ lên chỗ thịt non mịn.
“Làm gì đấy?!”
Cô giật mình đưa tay muốn đẩy anh ra, nhưng động tác tiếp theo của Giang Trạm lại khiến thân thể cô không khỏi mềm nhũn.
Anh ngậm lấy khối thịt mềm mới cắn mà mút vào, đầu lưỡi nóng ướt liếm một cái, rồi lặp đi lặp lại cho đến khi vùng cổ trắng nõn xuất hiện một dấu vết đỏ bừng mới chịu buông ra.
Anh sửa sang lại mấy sợi tóc dài hơi loạn của Lâm Kiều rồi mỉm cười, trong mắt chỉ có hình bóng người trước mặt.
“Đi đây.”
Lâm Kiều né tránh ánh mắt nóng bỏng của anh, lần này cô mở miệng trước.
Giang Trạm nhìn bóng lưng cô, không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-dung-nguoc-chieu-anh-sang/2446253/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.