Một đêm không mộng mị, Lâm Kiều bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra nhìn thấy Giang Trạm đang đứng bên cửa sổ kẹp điếu thuốc trong tay đi ra ngoài nghe điện thoại.
Tiếng đóng cửa vang lên, tuy người còn bủn rủn nhưng nhắm mắt lại cũng không ngủ được nữa.
Cô mở mắt ra, nhúc nhích thân thể đau nhức của mình.
Giang Trạm nghe điện thoại rất nhanh, dặn dò mấy câu đơn giản xong thì cúp máy đi vào.
“Dậy rồi à.”
Tắt di động, anh bước đến bên cửa sổ nhìn bộ dạng ngáp ngủ của cô.
“Xin lỗi đánh thức em rồi, cứ ngủ tiếp đi.”
Tay anh ôm gương mặt hồng hào của cô hôn nhẹ.
Anh yêu chết bộ dáng ngây ngô của Lâm Kiều lúc này.
“Không ngủ được nữa.”
Lâm Kiều dùng chút sức lực mềm như bông đẩy mặt anh ra.
Cô nhích gần lại dựa lên vai anh, cảm nhận độ ấm và hơi thở quen thuộc trên người anh.
Thoải mái hơn dựa so với vào đầu giường nhiều.
Giang Trạm cười vòng tay ôm lấy cô, cô không mặc quần áo nên da thịt lộ ra ngoài có chút lành lạnh, cảm giác tinh tế sờ lên rất dễ chịu.
Lúc này Lâm Kiều mơ màng ỷ lại vào anh khiến anh rất vui vẻ, chút bực tức chuyện tối hôm qua nháy mắt đã bị ném ra sau đầu.
“Anh mua bữa sáng cho em để ở dưới tầng đấy, lát nữa xuống ăn đi kẻo nguội, hay để bây giờ anh mang lên cho em luôn?”
“Không cần đâu, em dậy ngay đây……”
Tuy cô rất mệt nhưng còn phải giặt khăn trải giường nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-dung-nguoc-chieu-anh-sang/2446175/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.