Lâm Kiều nhìn theo chiếc xe biến mất ở trong đêm mưa, cảm giác vô lực từ lòng bàn chân lan ra khắp toàn thân.
Còn có rất nhiều chuyện cô chưa giải thích rõ ràng!
Cô không muốn cứ kết thúc như vậy.
Cô xoay người chạy lên tầng cầm điện thoại gọi cho Giang Trạm.
Tiếng nhạc chuông vang vọng trong căn phòng trống trải.
Đáp lại cô là giọng nói lạnh như băng quen thuộc của tổng đài.
Cô không từ bỏ ý định lại gọi thêm mấy lần, nhưng kết quả giống nhau.
Lâm Kiều ngồi bên mép giường, nhiều năm như vậy cô mới lại cảm thấy cô độc lạnh lẽo như này.
So với quá khứ thì càng nặng nề hơn, trong mất mát và khổ sở còn xen lẫn ăn năn hối hận và đau đớn cùng nhau quấn lấy cô.
Giọng nói của Giang Trạm như tiếng vọng về, càng ngày càng rõ ràng bên tai cô.
Cảm giác thống khổ này giống như nước biển mãnh liệt cuồn cuộn đang dần dần dâng lên.
Lâm Kiều hít sâu một hơi, hai tay run rẩy bụm mặt, nước mắt lại ào ào chảy ra khỏi kẽ ngón tay…
Tỉnh lại đi, phải bình tĩnh.
Cơ thể ngồi nguyên một đêm có chút chết lặng, Lâm Kiều không biết nên khích lệ bản thân thế nào, chỉ có thể vùi mình vào công việc.
Chỉ có điều đau khổ nhất không phải là cảm giác mãnh liệt khi vừa mới mất đi, mà là cô thường xuyên không thể thoát khỏi những suy nghĩ đột ngột ập đến.
Mấy ngày nay, mẹ Lâm quan sát Lâm Kiều cũng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-dung-nguoc-chieu-anh-sang/2446157/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.