Mọi sự thoạt nhiên rất đỗi bình thường, cậu trai đằng trước ngập ngừng bắt tay chào hỏi anh, tiếp đó dẫn anh vào xem căn phòng đã được bài trí gọn gàng. Toàn bộ nội thất trong nhà đều làm từ gỗ, có hai kệ lớn chất đầy sách, tinh mắt một chút là thấy cả mấy quyển tư liệu về cơ thể con người khá quen thuộc với sinh viên ngành y, bởi thế nên hồi đầu khi bị đoán được ngành học, anh còn băn khoăn không biết người kia có cùng khoa với mình, cho đến khi người ấy nói ngửi được mùi cồn sát trùng từ bệnh viện vương trên áo anh. Tự dấn thân vào con đường pháp y, anh thường xuyên đi theo giáo sư vào phòng giải phẫu, bám mùi trên áo đâu phải chuyện đáng ngại, chẳng qua anh sợ để lại ấn tượng không tốt từ lần đầu gặp mặt bạn chung nhà, nhưng cũng chẳng muốn xịt nước hoa nồng nặc, thế mà vẫn bị đối phương phát giác.
Từ lúc biết anh là sinh viên y khoa, người đối diện phút chốc cười đến xán lạn, giậm chân bình bịch trên sàn, liền sau đó túm tay anh, nói qua quýt vài câu tốt quá tốt quá. Không để anh kịp tìm hiểu tình hình, thậm chí cửa gỗ sau lưng vẫn chưa khép lại, tiếng gõ cốc cốc đã vang lên. Cả hai cùng lúc quay đầu, một người đàn ông ăn vận hệt thường dân nhưng trên ngực cài phù hiệu chứng nhận đứng trước nhà, rõ ràng là cảnh sát ngầm cải trang. Anh ta hắng giọng hai cái.
"Rất xin lỗi đã chen ngang hai người, nhưng vụ thứ hai xuất hiện rồi, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nohyuckoneshot-giang-sinh-an-lanh/1103053/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.