“Ba, có người cầu hôn con.” Sau khi xác định người tiếp điện thoại là ba đáng kính, hắng giọng, tôi bình tĩnh mở miệng.
Dù sao chuyện này cũng phải nói cho bọn họ, ai trước ai sau đều thế cả, vậy xem ai nhận điện thoại đi.
Nhưng tôi vẫn hy vọng là mẹ tiếp, bởi vì đối với vấn đề này, ba tôi luôn không dễ để khống chế cảm xúc.
Cho nên sau khi nói xong tôi để ống nghe cách xa tai, trong lòng đếm từ một đến năm, sau đó để lại chỗ cũ.
”Cái gì!”
Vừa vặn nghe thấy âm cuối của đoạn thét chói tai, xem ra tôi vẫn hiểu biết thấu triệt thói quen vạn năm không đổi của phụ thân đại nhân.
”Có người cầu hôn con.” Giọng nói của tôi tiếp tục bảo trì bình tĩnh.
” Con con con con con ngay cả bạn trai cũng không có, làm sao có thểtự nhiên nhảy ra một người cầu hôn.” Ngữ khí này, phản ứng này, vừa nghe đã biết tính cách của tôi là từ đâu ra.
”Con quên chưa nói.” Tôi nhẹ nhàng bâng quơ âm mưu bỏ qua vấn đề này, kỳ thật cũng không phải thật sự quên nói cho bọn họ sự tồn tại củaThiệu Vũ Triết, mà là trước khi xác định rõ ràng tôi không biết nên mởmiệng như thế nào, bởi vì đối anh là chân thành, cho nên mới trở nên quá mức cẩn thận.
”Quên chưa nói quên chưa nói chuyện lớn như vậy quên chưa nói... Nó là ai, làm nghề gì, hai đứa làm sao quen nhau, quen bao lâu rồi...” Cơhồ có thể nghe thấy giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noan-dong/1980166/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.