“Anh hồi hộp sao?” Tôi đứng bên Thiệu Vũ Triết, lơ đãng hỏi
”Có một chút.” Khóe miệng nhếch lên thành hình vòng cung, anh thành thực đáp.
Vốn dĩ máy bay sẽ tới nơi vào buổi tối, nên tôi nghĩ gặp mặt tổ chức ở nhà sẽ tiện hơn, tạo nên không khí gia đình ấm áp, gợi lên tình cảmlãng mạn ngày xưa cho cha mẹ, sẽ bớt đi một chướng ngại
Cho nên tôi bị vây kín trong sự khẩn trương và bận rộn
”Đông, anh yêu em.” Anh đứng từ phía sau,vòng tay ôm trọn eo tôi, hôn nhẹ lên cổ tôi nói.
”Ừm, em cũng vậy.”
Không khí này liệu có phải rất lãng mạn không?
”Hôm nay để anh nấu ăn, để bác trai bác gái cảm nhận được lòng thànhdào dạt của anh, nếu không anh sẽ buồn tới mức máu chảy đầm đìa đó.”Giọng nói rầu rĩ của anh truyền đến từ phía sau
Tôi cười xoà một tiếng, một tuần, thì ra anh vẫn còn nhớ rõ.
”Vậy được rồi, em sẽ không tranh công đâu.” Tôi trịnh trọng đưa tạp dề của mình cho anh, còn giúp anh đeo vào nữa.
Thật ra như vậy cũng tốt, theo tiêu chuẩn của ba mẹ tôi thì hẳn phảibiết dọn dẹp phòng trên phòng dưới, bếp, giặt được quần áo, sửa được bồn cầu, khi mệt nhọc có thể oán giận nhưng không cho phép phản kháng. Anhlàm như vậy cũng đúng, cùng lúc có thể lấy lòng mẹ, mặt khác cũng có vẻthân thiết hơn, ba tôi thấy vậy sẽ không làm khó anh nữa.
Khi anh đang làm trong bếp, tôi cũng đã sớm quét dọn phòng cho sạchsẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noan-dong/1980163/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.