Âm thanh nức nở nghẹn ngào cùng tiếng thở dốc hỗn loạn quanh quẩn trong căn phòng đầy những tấm gương lớn…
“Ngẩng đầu lên.”
“Ô… không muốn… tôi không muốn nhìn… không muốn nhìn đâu…”
“Muốn hay không chẳng phải do cưng quyết, chủ nhân cố ý đưa cưng đến căn phòng này là để cưng ngắm mình cho rõ mà, hơn nữa bộ đồ mà cưng đang mặc là do ta nhờ chuyên gia người Pháp đặc biệt thiết kế cho riêng cưng đó, cả thế giới này chỉ có một bộ thôi nha, chủ nhân thấy nai con cưng như thế này quả là đáng yêu đến tóe lửa nha!”
“Tóe cái đầu cậu í! Cậu thích sao không đi mà mặc a? Tôi vừa xuất viện có mấy ngày cậu đã bắt nạt tôi thế này, đúng là chó thì không sửa nổi tật ăn phân mà!”
Cái tên đại biến thái này, lúc ở bệnh viện thì ra sức chăm sóc, hầu hạ tận tình, không ngờ anh vừa mới xuất viện hắn đã chứng nào tật nấy, giở đủ chiêu trò mánh khóe này kia, vậy không phải là chó không sửa nổi tật ăn phân thì là cái gì?
“Hừ hừm, cưng muốn chửi thế nào mặc cưng, dù sao chủ nhân hôm nay mới tính sổ với cưng, cưng đừng có quên lần trước phạm vào gia pháp điều thứ ba, ta chưa có phạt cưng, không ngờ cưng lại dám chưa được sự cho phép của chủ nhân đã đổ bệnh, cả hai tội đều phải phạt, tội càng thêm tội, cưng còn muốn nói gì nữa không?”
“Cậu thần kinh à! Đổ bệnh còn phải được cậu cho phép nữa sao, lẽ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noa-nhuoc-vui-suong-noa-nhuoc-dich-khoai-nhac/2101659/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.