“Ngươi đã là người của trẫm, trẫm phí tâm lo người mình là chuyện nên mà.” Kéo tay hắn đem hắn đặt tại trên tường, nâng cằm hắn để mặt đối mặt y.
“Hoàng thượng, xin ngài quên chuyện đêm qua.” Khó chịu xoay người đi …rũ xuống khóe mắt.
Hắn cũng không phải phi tần trong hậu cung, đường đường nam nhi chí ở bốn phương, nếu không phải muốn điều tra phản đồ, hắn thà … rằng đóng quân tại chiến trường chứ không nguyện trở lại kinh thành.
“Đêm qua thật tuyệt vời, trẫm vô cùng vui vẻ sao có thể quên? !” Bàn tay to tà tứ lướt qua eo hắn, chọn nơi nhạy cảm của hắn hạ thủ.
Thật vô tình mới chỉ một đêm đã muốn bỏ rơi y, dù sao y cũng đã dùng toàn tực để hắn hài lòng mà!
Xem ra cần phải cố gắng thêm để Quân Bất Phàm mê luyến chuyện lên giường, ít nhất khi không có y ở bên cạnh cũng phải nhớ đến y.
“. . . . . .” Quân Bất Phàm ngậm miệng, ngăn cản mình phát ra thanh âm.
Thấy hắn động tình, trán cao gầy rỉ mồ hôi, siết chặt áo bào để mở lộ ra xà căn cao thẳng, đang muốn dùng kiếm tiến tới lại bị gián đoạn.
“Hoàng thượng, Lãnh tướng quân cầu kiến.” Thanh âm the thé từ ngoài cửa truyền tới, y không vui ngẩng đầu nhìn ra cửa điện.
“Là hắn. . . . . .” Khẽ hô một tiếng, Quân Bất Phàm trừng lớn hai mắt.
Hắn còn nhớ trong kinh không có vị nào tên Lãnh tướng quân, đến chính là phản đồ từng truy sát hắn không thể là người khác.
Hận không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-xa-trien-quan/1533524/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.