\(4\)
"Phu nhân à, cô tỉnh rồi sao? Mau ngồi dậy ăn chút gì đi. "
Đó là tiếng của bà quản gia.
Ở cái nơi lạnh lẽo này, duy chỉ có bà ấy là đối xử tốt với cô.
Bà ấy thường quan tâm đến cô nhưng vì sợ bà ấy bị liên luỵ, cô cũng không muốn tiếp nhận sự giúp đỡ này.
Cố gắng ngồi dậy, cô cảm thấy người mình toàn thân đau ê ẩm.
Tối qua, hắn ta lại điên cuồng phát tiết trên người cô.
Cô thật là muốn chết đi.
Cô muốn thoát khỏi hắn, cho dù lựa chọn cái chết.
Cô khẽ mấp máy môi :
"Bác à, cháu muốn ăn một ít trái cây. Bác mang lên cho cháu được không? "
Thấy cô chịu ăn, bà hết sức vui mừng.
Mấy ngày nay, cô đã không ăn gì rồi, nếu cứ tiếp tục chắc không chịu được nữa mất.
Bà vui vẻ mang một rổ trái cây lên :
"Phu nhân, trái cây đây. Để tôi gọt cho cô nha. "
Cô vội vàng từ chối :
"Không cần đâu ạ. Bác cứ để đấy, tý cháu sẽ tự làm. Bác bận gì thì mau đi làm đi ạ"
"Nhưng chuyện này,...."
Nhìn thấy vẻ khó xử trên nét mặt của bà, cô trấn an:
"Bác không phải lo đâu, cháu tự làm được mà. "
"Vậy tôi đi làm việc, trái cây tôi để đây, cô cứ việc dùng. Hết thì gọi tôi đem thêm cho. "
"Vâng ạ. "
Sau khi bà quản gia đi xuống nhà, cô xác định hắn không có ở nhà, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-trao-nham-tinh-yeu/2933601/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.