\(3\)
"Con của tôi, các người đem con của tôi đi đâu rồi? "
"..."
"Mau trả lại con cho tôi. "
"..."
"Thả tôi ra. Các người có nghe không? Mau chóng thả tôi ra. "
"..."
Vẫn không có tiếng đáp lại.
Hơn một tuần rồi, cô luôn trong tình trạng như vậy.
Long Thiên Hạo không biết đã đem đứa bé đi đâu? Hắn không cho cô biết.
Nhưng chắc chắn không có ý tốt gì.
Cô hôn mê ba ngày, tỉnh lại thì thấy mình bị nhốt trong một căn phòng.
Cô biết nơi này, đây là nhà của hắn và cô.
Nhưng đã không còn cái được gọi là gia đình nữa rồi.
Cô dùng sức la hét, đập cửa, dùng mọi cách để thoát ra ngoài nhưng hoàn toàn vô ích.
"Long Thiên Hạo, anh mau thả tôi ra. "
"..."
"Lũ cầm thú các người, các người không có quyền nhốt tôi ở đây. "
"..."
"Mở cửa. "
Cô liên tục đập thật mạnh vào cánh cửa.
Cánh tay cô trở nên đau rát, một chút máu đã ứa ra. Nước mắt cứ chảy làm ướt đẫm khuôn mặt cô.
Bị nhốt, cô không biết mình bị nhốt bao lâu.
Cô cũng không còn phân biệt được bây giờ là ngày hay đêm nữa rồi.
Ngày nào cô cũng la hét om sòm khiến Long Thiên Hạo vô cùng bực bội.
Hắn xông vào phòng :
"Hàn Gia Tuệ, cô nổi điên cái gì? Cô muốn làm Sơ Hạ bị xảy thai phải không? "
Sơ Hạ.
Lại là Sơ Hạ.
Vì đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-trao-nham-tinh-yeu/2933600/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.