Ly quốc Đinh Nam.
Ly Quân Nhuẫn đang chuẩn bị lên đường trở về, hắn mới vừa ra đến đại sảnh thì Túc vương đã hùng hổ bước vào mà cũng chẳng cần người bẩm báo.
"Ly Quân Nhuẫn! cái tên khốn nhà ngươi"
Hắn quát lớn, mặt đầy giận dữ không màng đến những người có mặt tại đây, tay cũng nhanh như miệng nắm chặt lấy cổ y phục của của Ly Quân Nhuẫn.
"Túc vương xin tự trọng!" Cũng cùng lúc Cửu Lập thuộc hạ của Ly Quân Nhuẫn ngăn lại.
Mắt Túc vương đã liếc sang Cửu Lập:"Ngươi là cái thá gì mà dám mở miệng"
Đưa tay ra hiệu cho thuộc hạ lui ra, Ly Quân Nhuẫn cũng biết là có chuyện nhưng vẫn bình tĩnh:"Không biết đệ đã làm gì?"
"Khốn kiếp! Còn giả vờ" Thấy vẻ mặt vô tội của Ly Quân Nhuẫn, Túc vương càng không nhịn được, đưa tay định đấm vào mặt Ly Quân Nhuẫn, thế nhưng bất thành vì Ly Quân Nhuẫn đã bắt được nắm tay đó.
"Ngũ hoàng thúc! Thúc...đừng nóng giận như vậy, thật ra là chuyện gì?" Ly Chính Dương mặt biến sắc, vội chen vào.
"Ly Quân Nhuẫn! Khuê nhi đâu rồi? Ngươi đã đưa nàng đi đâu?"
Tâm Ly Quân Nhuẫn có chút biến động, hắn cũng không để lộ:" Đệ không biết! hoàng tẩu đã mất tích rồi sao?"
"Còn giả vờ, từ khi gặp ngươi nàng đã biến mất, không phải ngươi đem nàng đi thì còn ai hả?"
"Đệ chẳng có lý do gì phải đem hoàng tẩu đi cả, huynh đừng có ngậm máu phun người" Hất tay Túc Vương ra, Ly Quân Nhuẫn chau mày.
"Nếu không phải ngươi thì là ai vô đây! Ly Quân Nhuẫn đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-ngan-kiep-tra-mot-lan/1686887/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.