Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132
Chương sau
Canh ba khi đang ngon giấc thì lại có tiếng đánh nhau cùng tiếng hô lớn thích khách mai phục. Theo bản năng ta cũng nhanh ngồi dậy chụp lấy bảo kiếm của mình, nhưng khi nhìn lại đã không thấy các chàng ngoại trừ Thúc Lang và Cẩn Triệt. "Có mai phục sao?" "Ừ! Nhưng người bên ta khá đông, lại toàn cao thủ, nàng đừng lo" Tuy Cẩn Triệt nói thế nhưng ta lại chẳng có một chút yên lòng, tay càng siết chặt bảo kiếm hơn, thấy thế Thúc Lang nhẹ gỡ ra. "Nương tử! Đừng lo quá" "Không được! Ta phải ra ngoài xem sao?" Không đợi Thúc Lang phản ứng, ta đã vội tốc chăn lên, bước nhanh xuống giường, chỉ kịp phát nhẹ lấy áo ngoài do Thúc Lang ân cần khoác lên. Nhưng chưa bước tới cửa thì Cẩn Triệt đã giữ tay lại. "Cách Nhi! Nghe lời đi, bên ngoài rất hỗn loạn" "Ta không phải tiểu thư khuê các, chàng biết mà" Vẻ mặt bắt đắc dĩ của chàng, rồi cũng chịu thua ta. Bước ra đến ngoài, đúng là một màng hỗn chiến, hắc y nhân thật sự quá đông, tuy bên ta cũng không kém nhưng phần lớn toàn hạ nhân, đưa mắt sang bên kia, ta đã thấy Lưu Nương bọn họ. "Tử Cách!"(Lưu Nương đã gọi to) Dường như đã gây chú ý theo tiếng gọi, bọn hắc y nhân cũng hướng nhanh về phía ta, thật là muốn lấy mạng đây mà. "Cách Nhi( nương tử)!"(đồng thanh) Keng! Ta vừa rút kiếm ra thì Cẩn Triệt đã chắn trước, đỡ mũi đao cho ta, nhanh sau đó tay ta cũng không nhàn rõi mà phải chống trả đoàn tấn công từ hai tên còn lại. Chuyện chưa đến nỗi nào thì ngay sau đó A Nhuyễn lại bị bắt, kiếm đã kề vào cổ, vẻ mặt nàng ta trắng đến không còn chút máu nào. "Buông nàng ra!" Kiếm nhuộm đầy máu, mặt Thẩm Sư đã đen lại, hướng hắc y nhân như muốn ăn tươi nuốt sống, làm hắn cũng run sợ, nhưng vẫn cố chống cự. "Bỏ...bỏ kiếm xuống, nếu không ta giết ả" "Á...Thẩm Sư" Kiếm đã gạch nhẹ một đường nhỏ đã làm A Nhuyễn phải đau đớn mà kêu lên, có chút nóng ruột, Thẩm Sư không thể không nghe theo, nhưng kiếm vừa buông thì đã bị một đao ở sau chén tới. "Cẩn Thận"Không suy nghĩ ta đã nhào đến đỡ dùm chàng. "Nương tử..." Hoảng hốt, Thẩm Sư đã nhanh tay bớt mạnh vào cổ hắc y nhân, làm hắn chết tươi tại chỗ. "Nương tử! Nàng sao lại?"(lo lắng) Ta cố gượng khi sự đau đớn ở vai đau lan tỏa khi cả người đã dựa vào người chàng. Loading... "Ta không...sao" "Thẩm...Sư!" A Nhuyễn hoảng hốt khi hắc y nhân đã muốn ra tay, thì cũng cùng lúc tiếng la của hắn vang lên, khi Thiên Ý đã chén đứt cổ hắn từ đằng sau. "Nương tử(Cách Nhi)" Các chàng cũng lo lắng mà chạy đến, ta cố kéo cong môi để chứng minh là mình không sao nhưng chưa kịp thì máu trong miệng đã chảy ra ồ ạt, Thúc Lang trắng mặt, tay run run cố bắt mạch cho ta. "Vết...đao có độc" Không có thời gian suy nghĩ, Thác Nghiêm đã bế nhanh ta lên thẳng phòng trong mà tiến, Thẩm Sư vội bước theo thì tay đã bị giữ lấy. "Thẩm Sư! A Nhuyễn...sợ lắm" Vừa nói, nước mắt nàng đã rơi ồ ạt, khuôn mặt nhợt nhạt, sợ đến thế kia cũng thật làm hắn không an, vì nghĩ nương tử không có hắn thì cũng có những người khác lo, nên hắn cũng an tâm hơn một chút. Sau đêm đó, khách điếm như muốn bị sang bằng, hắc y nhân chết cũng nhiều nhưng không bắt sống được tên nào để tra khảo, còn bên đây thì cũng thiệt hại không nhỏ, đa số vừa chết vừa bị thương, thật là ảnh hương đến chuyến đi nên tạm thời đã dừng lên đường. "Tử Cách! Vẫn chưa tỉnh sao?" "Chưa!"(Cẩn Triệt trả lời trong mệt mỏi) Lưu Nương lo lắng, cùng Thiên Ý và Dạ Ý cứ đi tới đi lui bên ngoài, Cẩn Triệt cũng lo lắng không yên, có thể nói những người có mặt ở đây đều cùng một tâm trạng, còn mất ngủ cả đêm, đến khi Thúc Lang mở cửa bước ra, tất cả đã dồn về phía hắn. "Cách Nhi thế nào?"(Quân Nhuẫn) "Có thể nói là tạm ổn, nhưng loại độc này rất cổ quái, ta cần thời gian để tìm cách giải" Mặt mỗi người đều giản ra, như đã bỏ đi được gánh nặng. "Để ta vào xem Tử Cách" Lưu Nương đã nhanh đi vào, theo sau là những người khác.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132
Chương sau