Canh ba khi đang ngon giấc thì lại có tiếng đánh nhau cùng tiếng hô lớn thích khách mai phục.
Theo bản năng ta cũng nhanh ngồi dậy chụp lấy bảo kiếm của mình, nhưng khi nhìn lại đã không thấy các chàng ngoại trừ Thúc Lang và Cẩn Triệt.
"Có mai phục sao?"
"Ừ! Nhưng người bên ta khá đông, lại toàn cao thủ, nàng đừng lo"
Tuy Cẩn Triệt nói thế nhưng ta lại chẳng có một chút yên lòng, tay càng siết chặt bảo kiếm hơn, thấy thế Thúc Lang nhẹ gỡ ra.
"Nương tử! Đừng lo quá"
"Không được! Ta phải ra ngoài xem sao?"
Không đợi Thúc Lang phản ứng, ta đã vội tốc chăn lên, bước nhanh xuống giường, chỉ kịp phát nhẹ lấy áo ngoài do Thúc Lang ân cần khoác lên.
Nhưng chưa bước tới cửa thì Cẩn Triệt đã giữ tay lại.
"Cách Nhi! Nghe lời đi, bên ngoài rất hỗn loạn"
"Ta không phải tiểu thư khuê các, chàng biết mà"
Vẻ mặt bắt đắc dĩ của chàng, rồi cũng chịu thua ta.
Bước ra đến ngoài, đúng là một màng hỗn chiến, hắc y nhân thật sự quá đông, tuy bên ta cũng không kém nhưng phần lớn toàn hạ nhân, đưa mắt sang bên kia, ta đã thấy Lưu Nương bọn họ.
"Tử Cách!"(Lưu Nương đã gọi to)
Dường như đã gây chú ý theo tiếng gọi, bọn hắc y nhân cũng hướng nhanh về phía ta, thật là muốn lấy mạng đây mà.
"Cách Nhi( nương tử)!"(đồng thanh)
Keng! Ta vừa rút kiếm ra thì Cẩn Triệt đã chắn trước, đỡ mũi đao cho ta, nhanh sau đó tay ta cũng không nhàn rõi mà phải chống trả đoàn tấn công từ hai tên còn lại.
Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tinh-ngan-kiep-tra-mot-lan/1686803/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.