Nhưng mà sự giãy dụa của nàng với một hán tử bình nguyên dũng mãnh mà nói chính là nhỏ bé không đáng kể, Trát Tây Lãng Thố chính là xiết thật chặt cánh tay, đã dễ dàng đem nàng giam cầm chặt chẽ trong lòng.
"Lãng Thố, phóng ta xuống!" Hai mươi năm qua, ngoại trừ cha, người chưa hề cùng bất luận nam tử nào thân cận như La Chu ở trong ấm áp bá đạo ôm ấp càng thêm hoảng hốt vô thố, không khỏi thất thanh hô. Vẫn làm nàng không thể quen được chính là cỗ mùi thịt tanh quanh quẩn thân mình. Không hổ là cao nguyên khắp nơi đều là bò dê, hầu như tất cả vật sở hữu của người dân bình nguyên đều mang theo một cỗ mùi thịt tanh, không đậm thì nhạt, theo từng người. Cho dù đã muốn đến đây nửa năm, nàng cũng không có thói quen ngửi mùi này, trong sinh hoạt thường ngày nàng cũng thật cẩn thận giữ cho bản thân mình cùng nơi ở tươi mát, sạch sẽ.
"Không buông!" Trát Tây Lãng Thố thẳng thắn cự tuyệt, chăm chú nhìn nữ nhân trong ngực như tiểu dã thố (thỏ hoang) đang hoảng hốt, trong lòng dâng lên một cỗ mềm mại mà ngọt ngào yêu thương.
Nửa năm trước, hắn ở trên thảo nguyên nhặt được nàng. Khi đó, tóc nàng buộc thật cao, trên người phủ nhất kiện ngoại bào đơn sơ, trên lưng đeo một bọc hành lý thật lớn, vẻ mặt lại mờ mịt cùng kinh sợ, phảng phất như một chú dê con lạc đàn. Trong nháy mắt, ánh mắt vô ý đánh trúng lòng hắn, lửa tình phút chốc hừng hực thiêu đốt. (Anh trúng sét khét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the-muon-xoay-nguoi/180137/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.