Sợ hãi, kinh sợ! Nàng đã sớm sợ không để đâu cho hết!
Đau nhức xé rách từ bên dưới lan tràn khắp từng tế bào, sinh mệnh theo từng dòng máu đỏ tươi chảy xuôi, mỗi một dây thần kinh, mỗi một tế bào đều đau đớn hãi hủng mà run rẩy.
Trong cổ họng là tiếng khóc thảm mơ hồ quái dị, phòng tuyến cuối cùng nỗ lực chống đỡ dường như cũng hỏng mất. Nước mắt như thác nước trút xuống, nàng gào khóc với Tán Bố Trác Đốn. Từng tiếng gào khóc giống như bị giấy ráp dùng sức ma xát, nghẹn ngào tan vỡ, nàng dùng hết sức lực mà gào khóc, tiếng khóc tràn ngập tới vô cùng vô tận bi lệ mà tuyệt vọng, nước mắt trong suốt ào ạt chảy ra từ đôi mắt to, dường như vĩnh viễn cũng không có ngừng lại.
Hoa huyệt non mềm giống như cái miệng nhỏ của trẻ con, liếm mút hút chặt đầu nấm của nam căn, liều mạng mấp máy co rút bóp chặt dương vật đến không còn chỗ hở. Chất lỏng nóng bỏng dinh dính liên tiếp không ngừng mà từ vách tường tiết ra, cơ hồ muốn đem dương vật yên lặng bất động kia nuốt chửng. Chẳng qua tiến vào bên trong mới được phần đầu cùng một đoạn ngắn mà thôi, cái cảm giác vô cùng mất hồn đến tê dại sung sướng lại làm hắn rốt cuộc không kìm lại được.
Tán Bố Trác Đốn bị nàng mút chặt mà gầm nhẹ một tiếng, đang muốn không màng bất cứ cái gì mà vọt vào tới sâu bên trong thì bất thình lình bị tiếng khóc thét đột ngột làm cho kinh ngạc nhảy dựng. Thân hình cứng lại tại chỗ, thần trí bị dụ hoặc đột nhiên thanh tỉnh, liếc mắt một cái liền thấy đôi mắt to tròn sinh động của nữ nô dưới thân đã bịt kín một tầng tĩnh mịch thật dày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the-muon-xoay-nguoi/1542248/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.