Dược! Cầm Thú Vương đút nàng ăn sủi cảo bên trong thế mà lại cho thuốc nhuyễn cân tán nổi tiếng trong truyền thuyết a!?
Những chỗ bị thương của nàng vẫn còn chưa lành hoàn toàn vậy mà Cầm Thú Vương thế nhưng muốn cường bạo nàng a!?
Vừa mới ở trong lòng nổi lên một chút ấm áp đột nhiên ngưng tụ thành cây trùy sắc nhọn, hung tợn mà chui vào trong tim cùng linh hồn, chúng biến thành cảm giác đau đớn lạnh lẽo khó có thể miêu tả. Lòng La Chu trở nên trống rỗng đình trệ, nó bị gió bão tuyết thổi đông lại, giống như đặt mình ở đêm tối mùa đông tại Siberia.
Yết hầu có thể lên tiếng gào thét nhưng lại không nhúc nhích nổi một ngón tay, hàm răng trên dưới cũng đánh mất sức lực để mà nhai cắn. Nàng sợ hãi vạn phần mà nhìn Cầm Thú Vương ngồi quỳ giữa hai chân mình, đem chính mình thấp hèn hơn cả con kiến, run run nức nở cầu xin: “Vương, cầu ngài tha ta được không? Chờ ta khỏe lại liền hầu hạ ngài được không?”
“không được.” Tán Bố Trác Đốn hờ hững cự tuyệt, mắt ưng hung ác mà lạnh băng nhìn nàng, hai bàn tay kiềm ở bên hông nàng chậm rãi chuyển qua giữa hai chân nàng, “Heo nhỏ yên tâm, ngươi khôngcần dùng lực thì tự nhiên sẽ không ảnh hưởng đến xương cốt cùng ngũ tạng yếu ớt.”
Ngón trỏ cùng ngón cái vân vê mở ra hai cánh hoa phấn hồng diễm kiều, đem nắm chặt một đường miệng hoa sen tàn nhẫn mà hướng hai bên kéo ra, cưỡng bách hoa huyệt nho nhỏ đối với dương vật to lớn của hắn mở rộng ra. Giấu ở trong hoa huyệt là thịt đỏ tươi mị hoặc để lộ ra ngoài không khí, chúng gắt gao bọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the-muon-xoay-nguoi/1542247/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.