“Ta không có chán ghét đệ.” Nàng nhìn vào đôi mắt của Đa Cát, cố nén bi thương chậm rãi nói, “Đa Cát giống như ánh mặt trời mang tới ánh sáng ấm áp, tỷ tỷ làm sao có khả năng chán ghét chứ?”
“Tỷ tỷ gạt ta!” Đôi mắt to đang ảm đạm đột nhiên sáng ngời lên, long lanh như ánh mặt trời vàng rực, miệng lại cứng rắn không tin.
“không có gạt đệ nha.” Nàng thử nhe răng cười, hít vào khí lạnh tiếp tục nói, “Ta thật sự không có bị thương, thân thể rất khỏe mạnh, nhưng là phần lớn nữ nhân mỗi tháng sẽ chảy máu một thời gian, gọi là kinh nguyệt. Nó đại biểu rằng nữ nhân đó đã có thể lập gia đình và sinh đứa nhỏ, nó hoàn toàn là một hiện tượng vô cùng bình thường.” Nàng không nghĩ làm tổn thương tâm hồn của một đứa trẻ nên cũng chỉ có thể vứt xấu hổ ra sau đầu 囧 mà thành thành thật thật giải thích.
“Vậy sao trông tỷ tỷ giống như có vẻ rất đau nha?” Đa Cát nửa tin nửa ngờ, bàn tay thô ráp dừng ở cái trán của nàng, lo lắng nói, “Cái trán tỷ tỷ thật lạnh.”
một cảm giác thật ấm áp thoải mái bao trùm lên cái trán của nàng. La Chu cố gắng nở nụ cười, mi mắt cụp xuống, hai gò má vì khô nóng mà ửng hồng lên, nàng thấy giảng dạy nam nhân cao nguyên cổ đại về sinh lý nữ nhân vẫn là hết sức xấu hổ cùng lực bất tòng tâm, khó trách năm đó giáo sư từng nói cơ thể nam nữ là hoàn toàn khác nhau.
“Cơ thể đổ máu là do thể chất của cá nhân người đó, có những nữ nhân sẽ không thấy đau, có một số nữ nhân sẽ cảm thấy đau trong bụng, và có một vài nữ nhân sẽ cảm thấy rất đau, ví dụ như tỷ tỷ vận khí không tốt thuộc nhóm cuối cùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the-muon-xoay-nguoi/1542201/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.