không phải ánh mắt quỷ dị trong địa lao đánh thức nàng cũng chả phải tiểu bằng hữu Đa Cát gọi tỉnh La Chu trong cơn mê man, mà là thân thể lạnh như băng cùng phía dưới quặn đau mà tỉnh
Mặc dù dưới thân lót hai nệm giường vô cùng dày cùng chăn ấm; tuy thân thể được nước ấm dội qua và được Thích Ca Thát Tu xoa bóp lưu thông máu. Nhưng khi nàng một mình một người ngủ, chân tay vẫn có dấu hiệu hạ thân nhiệt nhanh chóng. Ấm áp tựa như đầu mùa xuân trong làn gió thổi nhẹ nhàng trôi đi, chỉ để lại chút nhạt nhẽo hơi ấm, còn lưu lại vẫn chỉ có cái lạnh đến thấu xương.
Cái lạnh lan tràn ra khắp cơ thể nàng, dường như nước bên trong bụng cũng muốn đóng băng lại. Lại một lần nữa quặn đau từ phía bụng mang theo cái lạnh trào dâng trong cơ thể nàng, một trận máu nóng tuôn trào thoáng chốc cái làm cho mặt nàng trắng bệch cả ra, cả người đều toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Thích Ca Thát Tu đi rồi, đám cung nô cũng đi luôn, này trong phòng giam lại chỉ có một mình nàng. Nàng xoay thân mình lưng dựa vào vách tường phòng giam, vẫn không nhúc nhích cuộn mình trong ổ chăn. Nàng nhắm mắt lại, răng nanh gắt gao cắn môi dưới, kiệt lực ức chế tiếng rên rỉ cùng khát vọng quay cuồng trong đầu.
Liệt? Thích Ca Thát Tu, cái tên nam nhân cầm thú đó đối nàng là nhất thời vui thích mà đùa bỡn, vẫn là lòng dạ khó lường luôn tính kế, hoặc có thể là cũng có vài phần thương tiếc của nam nhân đối nữ nhân, nhưng nàng đã không còn tinh lực đi phân tích, cân nhắc cẩn thận từng chi tiết nữa rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-the-muon-xoay-nguoi/1542200/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.