Ta nghĩ cả buổi tối, rốt cuộc cũng chẳng nghĩ ra được có chỗ nào không thích hợp. 
Giường thực thoải mái, so với ở nhà ta thì quả là xa hoa hơn nhiều. Ta bỗng cảm giác muốn ở lại đây, ở trong căn phòng tuyệt đẹp của chủ tử này. 
Nói thật, ta chính là thích những thứ xinh đẹp tinh xảo. Giống như... hiện tại đặt ở đầu giường là bộ quần áo màu xanh da trời. Tốt nhất là phải có thêu hoa văn bằng chỉ tơ tằm; còn nhớ ngày đó ta ở nhà phải năn nỉ mẫu thân cực kì khổ sở mới có được. 
Đây đúng là quần áo của tiểu Vương gia, quần áo của ta chắc phải vài ngày nữa mới có được. Thôi kệ, mặc quần áo của tiểu vương gia so với mặc quần áo nô tài xấu xí thì tốt hơn nhiều. 
Kỳ thật tiểu vương gia rất tốt a... Ngoại trừ tính tình hắn có đôi lúc quái dị... 
Lúc ta mới bước vô phòng, hắn cầm lấy tay của ta, nhẹ giọng cười: "Hôm nay là ngày đầu tiên, thả cho ngươi ngủ ngon giấc." Miệng ghé vào tai ta thì thầm, làm cho tâm ta cứ nhộn nhạo cả lên. 
Dường như sắp tới, sẽ phát sinh nhiều thứ mới mẻ đây. 
Gia gia cùng mẫu thân, còn có phụ thân, không biết là có đang nghĩ đến ta hay không. 
Ta bỗng nhiên hắt xì thật to. 
Xoa xoa cái mũi, kéo chăn trùm lên đến tận cổ. 
Không tồi, bọn họ quả là đang nghĩ đến ta. 
Ta nhắm mắt lại, hảo hảo ngủ. 
Ta là bảo bối ngoan, ngọc thụ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tai/1910340/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.