Cái đầu thành thật này, suy nghĩ coi như cũng không tệ, chính là ở cái nơi này mà thành thật ngoài dự tính. Vân Phi Nhật nở nụ cười, hắn nói lời thật lòng, khiến cho y lại cảm thấy thoải mái không ít, nữ nhân kia không xứng đáng với tấm lòng thành thật này.
“Vậy có liên quan gì tới việc ngươi làm nô tài bên cạnh ta?”
Kiều Nghênh Phong đỏ mặt, phi thường thành khẩn nói: “Ta nghĩ rằng khi làm nô tài bên cạnh Vương gia mới có khả năng đưa ra yêu cầu này với Vương gia, bằng không làm nô tài bên cạnh Vương gia rất chán, ta căn bản không muốn làm.”
Nhãn thần của Vân Phi Nhật lạnh hẳn đi, hắn có nghe lầm hay không?
“Lúc làm nô tài bên cạnh ta thì chán sao?”
Xem ra Hàn Độc Cổ nói không sai, thành thật với Vương gia, mới có thể khiến Vương gia nguyện ý nghe tiếp. Hắn thật sự xuất phát từ tim gan, đem toàn bộ cảm nghĩ mà nói ra, hoàn toàn không biết bản thân mình với tử lộ càng ngày càng gần.
“Thị, từ sau khi ta vào Vương phủ, những tôi tớ còn lại cũng nghiêm túc, chỉ có nô tài bên cạnh Vương gia, chỉ cần bồi Vương gia trên giường là tốt rồi, tất cả họ đều trở thành bộ dạng nam bất nam, nữ bất nữ. Thầm nghĩ phải hầu hạ Vương gia, bị Vương gia ngoạn cái mông, hơn nữa mỗi ngày đều xem Vương gia làm loạn như thế, ta luôn nghĩ…”
Thanh âm của Vân Phi Nhật đã biến đổi: “Nghĩ cái gì?”
Vân Phi Nhật nổi lên gân xanh, dáng tươi cười cũng trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tai-tinh-nhan/94931/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.