Bị giam lỏng.
Ngoài phòng cô, bốn phía đều có người canh giữ.Ngày thường, mấy người giúp việc ngoan ngoãn phục tùng cô là vậy, giờlại lạnh lùng từ chối giúp cô vượt ra khỏi hàng rào chắn của Lương PhiPhàm. Gọi điện cho bọn Kỷ Tứ thì điện thoại luôn nằm ngoài vùng phủsóng, cô nghĩ, nếu có liên lạc được với bọn họ thì cũng chỉ làm bọn họkhó xử mà thôi.
Suy nghĩ hồi lâu, Cố Yên liền cầm điện thoại gọi cho Cố Minh Châu. Nào ngờ bà chị gái lại tuôn một tràng giòn tan: “Đầuem có vấn đề hả? Em nghĩ Lương Phi Phàm là ai? Cho dù chị có là thiênvương thì cũng không thể cướp em ra khỏi rừng thuộc hạ của hắn.”
“Chị…”
“Ồ, có một người có thể giúp em, người đó nói gì Lương Phi Phàm cũng nghetheo, kể cả việc hái trăng trên trời, anh ta cũng phải hái bằng được vềcho người ấy.”
“Ai thế chị?”
“Cô ấy tên là Cố Yên, em là người biết rõ nhất phải tìm cô ta ở đâu? Thế nhé, chị đang bận, đừng gọi điện làm phiền chị nữa.”
Nói xong, Cố Minh Châu cụp máy cái “cộp”.
Cố Yên ngẩn ra, muốn hái trăng trên trời cũng được, vậy tại sao cô muốn tự đi tìm một công việc cũng không được?
Càng nghĩ cô càng rối trong một mớ bòng bong, mình sắp ba mươi đến nơi rồi, thế mà một chút tự do cũng không có!
Lương Phi Phàm làm việc ở văn phòng cũng không yên vì cứ chốc lại có điệnthoại gọi đến nói Yên tiểu thư đập vỡ đồ, Yên tiểu thư lấy dây thừng leo từ tầng hai xuống, Yên tiểu thư gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-ro/203970/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.