Bảy năm nay, không phải anh không muốn nói chuyện thẳng thắn với cô,nhưng cứ nghĩ tới việc khơi lại chuyện cũ sẽ làm cô đau khổ, anh lại dodự. Bởi anh biết rõ hơn ai hết, Cố Yên đang rất hối hận.
GiờPhương Diệc Thành lại xuất hiện, chỉ cần nhìn vào những phản ứng gần đây của cô là có thể biết được cô vẫn chưa thể nào quên được quãng thờigian tươi đẹp giữa hai người họ. Cô đau khổ một lần thì Lương Phi Phàmđau một đời, tuy không muốn gợi lại vết thương lòng của cô, nhưng ngàyhôm nay, anh muốn nói một lần cho rõ ràng.
“Vâng.” Cố Yên cười hi hi nhìn anh, dường như không có ý muốn đứng dậy.
Anh nhíu mày, một lát sau mới nói: “Anh muốn nói chuyện giữa hai chúng ta,về quá khứ, hiện tại và cả tương lai. Anh có những suy nghĩ muốn nói với em, và cũng muốn nghe em nói những điều thật lòng em đang nghĩ. Giờ emdậy rửa mặt đi, anh đợi em ở phòng đọc nhé!”
“Nhưng em vẫn buồnngủ lắm!” Cố Yên cuộn tròn người trong chiếc chăn rồi nhắm mắt lại, côkhông có hứng thú với những gì gọi là “quá khứ, hiện tại và tương lai”mà anh vừa đề cập tới.
“Em ngủ nhiều lắm rồi đấy, cũng phải dậy ăn chút gì đi chứ! Mình vừa ăn vừa nói chuyện, được không?”
“Không!” Cô thẳng thắn từ chối.
Lương Phi Phàm tỏ vẻ chán nản, ngày thường không nói làm gì, vì cô quen đượcanh chiều chuộng, nhưng bây giờ, lẽ nào cô không nhận ra anh đang ôm một bồ tức giận sao? Sự thờ ơ của cô như đang trêu ngươi anh, rốt cuộctrong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-ro/203964/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.