Tời công ty, quả nhiên đúng như cô dự đoán, chị gái cô – Cố Minh Châuđang đập bàn đập ghế mắng mỏ đội nhân viên thất trận trở về từ Lươngthị.
Cố Yên vừa đẩy cửa bước vào đã bị mắng xối xả: “Còn em nữa, hôm nay làm sao vậy hả? Ai đã làm gì em mà tự nhiên lăn ra ngất hả?” Cố Minh Châu như một lò lửa đang ngùn ngụt cháy.
Mồ hôi Cố Yên vã ra: “Chị à! Em… hôm nay em không được khỏe lắm.”
“Không khỏe ư?” Cố Minh Châu vừa nói vừa quăng tập giấy tờ lên bàn và phát ratiếng “bụp” rõ to, sau đó cô quay sang Jesscica và Lâm Viễn: “Hai ngườicòn không mau ra ngoài?”
Như được đại xá, Jesscica và Lâm Viễn vội vàng thu dọn giấy tờ rồi cun cút chạy ra khỏi phòng.
Cố Minh Châu ngồi phịch xuống ghế một cách mệt mỏi: “Thực ra hôm nay chịcũng không trách em, đằng nào mấy hôm chị cũng không trách em, đằng nàomấy hôm nữa chị cũng phải ra mặt, có điều mấy phương án thiết kế củachúng ta hôm nay Diệu Lâm cũng đã nắm được rồi, chị chỉ e bọn họ lại cósự thay đổi trong thiết kế của họ thì sẽ bất lợi cho chúng ta.”
Cố Yên nghĩ một lát rồi nói: “Hôm nay Lương Phi Phàm bảo em là anh ấy thấy phương án của Diệu Lâm ổn hơn phương án của Vi Bác chúng ta chị ạ!”
Cố Minh Châu gật đầu: “Cái đó thì không lo bởi vì mỗi công ty đều có sởtrường riêng, chị cũng không ngại việc thay đổi phương án để cạnh tranhcông bằng với Diệu Lâm. Điều mà chị lo nhất chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-ro/1299301/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.