Thượng giới, Trung châu và Hạ giới đều giống nhau, đều là tiên phàm hỗn cư.
Tuy nhiên, hầu hết người sinh ra trên thượng giới đều có linh căn, dù không phải mỗi người đều có thiên phú, cũng không phải tất cả cùng có chí tu đạo, càng không phải ai cũng lọt vào mắt xanh của tông môn.
Vì thế Thượng giới cũng có phàm nhân.
Tựa như tiểu nhị chăm ngựa này của Lạc Nhật dịch trạm, không thể đạt Luyện Khí, chỉ cách có nửa bước nữa là thành tu sĩ, sau rồi chọn ở lại dịch trạm nhỏ này, trải qua một đời bình phàm.
Nghe y nói vậy, tiểu nhị kinh ngạc vài giây, chỉ về dãy núi phía xa, dở khóc dở cười nói:
"Không phải, khách quan, ngài hiểu lầm rồi, không phải gà tơ, là thần tích, nghe đồn đó là di tích mà tiên nhân lưu lại, mỗi người đều có thể đi thử một lần, thông qua thí luyện có thể đoạt được chìa khoá của khu di tích."
"Thần tích này ước chừng hiện thế vào khoảng hai mươi năm trước, là ở ngay phía trên mạch núi kia, thần quang tỏa ra thông thiên, linh khí dao động, toàn bộ Tu chân giới đều vì chuyện này mà chấn động! Ta cả đời này còn chưa thấy qua nhiều năng lượng lớn đến vậy! Thậm chí còn có cao thủ Xuất Khiếu kỳ và Hóa Thần kỳ đến Lạc Nhật Sơn Mạch này của chúng ta, trên trời quạ bay từng đàn đen kịt, mặt trời cũng nhìn không thấy."
Tiểu nhị miêu tả sinh động như thật: "Ở trên đỉnh sống núi bạch dương, có một huyệt động, bên trong có một tòa pho tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-phong-luu/962536/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.