Cổ Dao nói xong liền muốn đem bình nước miếng kia quẳng ra ngoài, đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, lại móc ra một chiếc khăn tay, bọc bình sứ lại, thu vào vòng cổ trữ vật.
Lúc đầu, Lục Phất Trần cũng không biết y thu vật đó vào làm gì, còn tưởng rằng y muốn đem lên thượng giới rao bán.
Nửa tháng sau.
Thuyền Lớn rốt cuộc cũng đến thượng giới, mọi người rời thuyền thông qua Truyền Tống Trận, tiến vào một mảnh đồng cỏ mênh mông bát ngát, không xa là những ngọn núi tuyết san sát, linh khí dồi dào vượt xa dưới Trung châu, hòa trộn với hương cỏ xanh lướt qua chóp mũi.
Từ Thuyền Lớn trận pháp bước ra, lại thấy một Truyền Tống Trận khác lớn hơn, treo một cái chiêu bài lớn, bên trên viết các địa điểm truyền tống đến thành trấn tu chân khác nhau, giá cả cũng không giống nhau, chỉ cần giao nộp linh thạch tương ứng là có thể trực tiếp truyền tống rời đi.
Nhìn bảng giá, toàn bộ đều đắt hơn 800 linh thạch!
Vậy nên có rất nhiều người chỉ ngó một cái, sau đó trực tiếp ra ngoài.
Xuyên qua rừng rậm là có thể xuống núi, xuống núi rồi có thể ngự kiếm phi hành đến thành trấn tu chân gần nhất, ước chừng mất khoảng nửa tháng.
Lại đi ra ngoài, trái phải đều là người đến dẫn đường, phía xa hơn còn có các đệ tử của các môn phái trên thượng giới đang kiệt lực tuyên truyền tông môn nhà mình: "Võ Huyền Môn chiêu mộ đệ tử ngoại môn, chiêu mộ đệ tử ngoại môn, Kết Đan kỳ trở lên có báo danh diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-phong-luu/962535/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.