Chân của Vương Thừa Nhi khựng lại trước vẻ đẹp của người đàn ông này,hắn ngủ trông cũng rất là đẹp trai,mũi hắn thật thẳng đôi môi…bất chợt nghĩ đến cả đêm qua hắn ngủ ngoài trời vì sự vô ý của cô,trong lòng lại dâng cơn sóng ngầm tội lỗi
Đưa tay định lay hắn dậy thì vừa đúng lúc đôi mắt chim ưng của hắn chợt mở ra,bàn tay nhỏ nhắn bị hắn chụp lấy…"tôi tôi xin lỗi…"
Trong lòng cô bây giờ rất khó chịu,vì đã để hắn ở ngoài cả đêm
Hắn bật dậy bóp chặt bàn tay cô,khiến cô đau đến nỗi muốn thét lên,nhưng vì cô nghĩ do mình sai nên đành im lặng "rắc…"
Ngón trỏ của cô đau đến mức nước mắt chảy ra,cái tên khốn này bẻ gãy ngón trỏ rồi
"Đau không"
Vương Thừa Nhi gật gật đầu vài cái,trong lòng câm phẫn tên ác ma này…rõ ràng đôi khi cô cũng rung động một chút nam nữ với hắn nhưng giờ thì cô chỉ muốn tránh xa tên này càng sớm càng tốt
Hắn đứng dậy bước đi vào trong không nói thêm lời nào!!bỏ lại Vương Thừa Nhi ngồi bệt xuống đất ôm bàn tay mình…ngón tay có vẻ bị gãy rồi …nó đang sưng lên từ từ thật nhanh…
"Tên khốn"..
Không suy nghĩ gì thêm cô đi thẳng vào trong thay đồ để đi bệnh viện …ngón tay tuy là rất đau nhưng nó còn không khó chịu bằng nổi đau trong lòng,cô không yêu hắn nhưng ít ra cô từng nghĩ có thể an phận xong hợp đồng để lấy nốt phần tiền còn lại giúp mẹ trị bệnh
Vương Thừa Nhi vào phòng thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-mot-loi-xin-loi/2705819/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.