Fan hâm mộ của Rose đứng chật ngoài sân..hò reo tên cô…
Bên trong phòng họp cũng có rất nhiều phóng viên ngồi đợi sẵn
Vương Thừa Nhi chạy vội lên phòng để lấy hợp đồng,lo cắm đầu chạy nên cô không để ý lại va vào một người cao lớn
"A"
"Cô không có mắt à"trợ lý Siêu ra dấu cho Vương Thừa Nhi xin lỗi,cô thấy cái mùi quen thuộc chiều cao và vòm ngực cứng rắn cũng dần đoán được là ai,mắt chỉ dám liết liết nhìn Siêu rồi ngẩn đầu từ từ
"Tôi xin lỗi "cô dùng tay xoa trán,ngón tay bị thương đang nẹp đã lọt vào tầm mắt của Đoàn Thiếu Dương
"Tay cô?" Không lẽ dùng chút xíu lực đã bị thương sao? Vẻ mặt nhăn nhúm nắm lấy cổ tay Vương Thừa Nhi
"À do con gấu nhà tôi nuôi dạo gần đây tôi không sủng nó nên nó làm tôi bị thương thôi " nếu không giữ thể diện cho anh thì tôi gọi bằng chó hoang luôn chứ
Mắt Đoàn Thiếu Dương con to con nhỏ ra vẻ chấp vấn câu đổ tội cô vừa nói,hắn e hèm một tiếng rồi nói "đi đâu,không đến phòng họp?"
"Tôi đi lấy bảng hợp đồng đã soạn sẵn và sẽ trở lại ngay"
Vương Thừa Nhi cúi đầu chào xong chạy nhanh vào chỗ bàn làm việc!kéo ngăn kéo bàn!mãi tìm cũng không thấy bản hợp đồng đã soạn sẵn! Rõ ràng cô để nó tại đây và bây giờ thì…."chết tiệt rõ ràng ở đây"
Chỉ còn 10 phút là đến giờ tại sao ngay lúc này lại gặp chuyện vậy!!!!
"Thư ký Vương tìm thứ này à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-mot-loi-xin-loi/2705818/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.