Bà cụ Tống sống ở cái dinh thự này được tiếp đón nồng nhiệt như người nhà,bà cụ cảm thấy vợ chồng Đoàn gia rất tốt,nên bà cũng mong muốn cháu của mình lọt vào ngôi nhà này
Cuộc nói chuyện căng thẳng không hồi kết,Đoàn Khả Nhiên cũng biết ba mẹ khó xử vì chuyện của anh hai mình...rõ ràng thời buổi này còn có chuyện hứa hôn?thật cổ lỗ sĩ
Đoàn Khả Nhiên chen vào"mẹ à con đói rồi,thưa cụ cụ muốn thử tay nghề của cháu không ạ,tuy cháu là người nổi tiếng nhưng nấu ăn không tệ đâu ạ"
Bà cụ có vẻ rất thích vì được hỏi ý nhưng vì sự thanh cao vốn lớn nên cố giả vờ nhăn nhó "ta không thèm!ta chỉ muốn thấy cảnh có cháu để bế thôi "
Đoàn Khả Nhiên lắc đầu nhún vai"vậy con xin phép về phòng "
Mọi người cũng chào cụ Tống rồi lánh mặt!trong căn nhà này từ khi hai người đó dọn đến làm khách thì không một tiếng cười nào cả….
Đoàn khả Nhiên không biết Vương Thừa Nhi bị thương nên nghe Đoàn Phu nhân nhắc là đang nằm tầng trên thì cô cũng muốn thăm!
Đoàn Khả Nhiên gõ cửa thì bên trong vọng ra tiếng"vào đi"
"Uhm chào cô Rose"
"Đừng ngồi dậy hãy nằm yên đi" Đoàn Khả Nhiên ra dấu hai tay chéo cho Vương Thừa Nhi đừng ngồi dậy
"Chị ổn chứ"
"Uhm!một chút "
"Chị có thể kể cho tôi nghe không?tại sao chị bị như vậy"
"Uhm là tai nạn thôi"
"Chị mau khoẻ để tống cổ nhỏ kia ra khỏi căn nhà này đi,vả lại còn làm trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-mot-loi-xin-loi/2705761/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.