“Tôi…”
“Cô tự ý thật đấy”. Hàn Ngôn Viên đi nhanh lại ôm cô gái nhỏ vào lòng. “nào muốn đi đâu?”
"Anh thả tôi ra tôi tự đi được,chồng tôi sẽ đến đây ngay…nếu anh không muốn phiền "
Vừa nghe đến đó thì Hàn Ngôn Viên hậm hực,mặt hắn biến sắc …
Vương Thừa Nhi bị hắn siết chặt đến độ muốn ngất xỉu! Vết thương bị ép giống như hắn đang ghiền nát cô vậy…
“Đau…” Vương Thừa Nhi toát hết mồ hôi …gương mặt trắng bệt…sức chịu đựng của cô vô cùng giỏi,nhưng có lẽ vì vết thương quá đau nên khiến cô ngất lịm trên tay Hàn Ngôn Viên
Hắn hoảng hốt thấy vết máu loang ra cả ngoài áo! “Chết tiệt” hắn đặt cô xuống giường,trên tay thì cầm điện thoại gọi ngay cho bác sĩ …
…
Trong lúc rửa vết thương,hắn ngồi nhìn chăm chú…một vị bác sĩ trông già dặn lắc đầu rồi xoay người sang nói với hắn
Còn hắn thì ngồi ở ghế,tay hắn đang vịn cằm…”tôi nói với cậu rồi…cô gái này còn sống là xem ra kỳ tích,thể trạng không tính,nhưng với vết thương này nếu chỉ 1mi li mét nữa là vào ngay tim…e là tôi không cứu được…hãy chăm sóc cô ấy thật tốt “
“Còn khá nhiều vết thương cũ,xem ra cô gái này chịu đựng khá giỏi”
Hàn Ngôn Viên tò mò,nhưng dù gì cũng là vợ người khác cũng không tiện quan tâm,không biết lúc nãy cô ấy gọi được cho Đoàn Thiếu Dương chưa?vốn dĩ định trả người về nhưng một phần tò mò!một phần lo cho cô ấy bị ngược đãi mới ra nông nổi này…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-mot-loi-xin-loi/2705732/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.