Dáng vẻ hiện tại của Cát Tiểu Du không khác gì những người đá cá lăn dưa,ở ngoài đầu đường xó chợ
“Còn nữa,điển hình là cô ta giật Đoàn Thiếu Dương trên tay tôi,và bây giờ lại leo lên giường cậu Hàn...xem ra các vị có thấy người đàn bà này không đáng một xu đúng không,tôi là vị hôn thê của hai người đàn ông trên đều bị cô ta dùng cách trèo lên giường để tranh giành”
“Cô Cát nói xong chưa?”
“Cô luôn miệng chửi rủa tôi,nhưng cô không thử hỏi tại sao đàn ông không thích cô?,còn nữa một xu tôi xài đều là tiền tôi tự kiếm bằng sức lao động,không tin thì cô hãy hỏi người đàn ông mà cô gọi là vị hôn thê”
“Chưa hết đâu Cát tiểu thư,hai người đàn ông cô nói họ như những kẻ ngốc bị tôi xỏ mũi à?có trèo lên không thì hỏi họ xem?còn cô đứng đây chửi bới tôi cũng vì cô thấy mình đã thua tôi,người thua cuộc,tôi không hề muốn trèo lên giường ai để kiếm tiền cả,tôi còn đôi tay...không bám gia đình cũng không bám lấy đàn ông.cô xem lại mình đi cô Cát...”
Thái độ ung dung,dùng lời nói sát thương người khác,khiến Cát Tiểu Du đứng sắp không vững vì tức tối
Vương Thừa Nhi ung dung cúi đầu chào phu nhân và chủ tịch,xong rồi cô rời đi,Hàn Ngôn Viên cũng đi theo sau
Trong mắt mọi người,ai cũng thấy người chủ động là cậu Hàn...còn người như cô Vương lại chính là thanh dã tự thanh...
Ai cũng vỗ tay để lấn át không khí âm u lúc nãy,khiến cho Cát Tiểu Du nổi điên lên hất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-mot-loi-xin-loi/2705680/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.