Tôi mỗi lần thấy Công Tước cùng Tuyết Sư chơi đùa, hình tượng của Tuyết Sư ở trong lòng tôi sẽ lại giảm đi không ít. Rõ ràng là cao lớn uy mãnh, là thần thánh không thể xâm phạm, nhưng, Tuyết Sư ở trước mặt Công Tước lại cuối cái đầu cao quý của nó xuống. Luôn bị Công Tước đùa giỡn xoay tròn, lại chẳng dám tức giận với Công Tước, chẳng lẽ người có bộ dạng anh tuấn tiêu sái thì có được đặc quyền, ngay cả mãnh thú cũng phải nhường nhịn, tùy ý ngài bài bố?
“Ầy…” Tôi ngửa mặt lên trời thở dài một hơi, thầm nghĩ: ” Mị lực của Công Tước thật sự là rất lớn, mà ngay cả Tuyết Sư cũng thần phục dưới thân Công Tước. Công Tước nhất định là từ nhỏ đã được mọi người chúc phúc…”
“Ngươi đang nghĩ cái gì đó?”
Lúc tôi đang trầm ngâm chìm trong suy nghĩ của mình, đột nhiên, nghe thấy có người lên tiếng. Tôi quay đầu lại, nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chỉ thấy Công Tước mang theo Tuyết Sư hướng về phía tôi, lông trên người Tuyết Sư ẩm ướt, xem ra Công Tước vừa mang Tuyết Sư tắm rửa xong trở về. Tôi nhìn thấy là Công Tước thì vội vàng hành lễ nói: “Công Tước chúa thượng, buổi trưa an lành!”
Công Tước lấy tay nâng cằm của tôi lên, dùng âm thanh thấp trầm từ tính hỏi: “Suy nghĩ cái gì?”
“Không… Không có gì…” Tôi nâng đầu lên, bị ép cùng Công Tước đối diện. Lúc trước điều này là tuyệt đối không được cho phép xảy ra, chính là, hiện tại, Công Tước luôn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-va-thu-du/3024512/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.