Nhìn Công Tước tiếp tục khi dễ Tuyết Sư, mà Tuyết Sư lại mang vẻ mặt ủy khuất của một tiểu tức phụ nhìn tôi, tôi nhất thời không đành lòng, mở miệng nói: “Chúa thượng, không cần chà đạp nữa! Tuyết Sư chịu không nổi loại mát xa này đâu ạ!” Tôi còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “Mát xa”.
“À…” Công Tước nhết mí mắt, quay đầu lại nhìn tôi liếc mắt một cái, lại vòng trở về, nói với Tuyết Sư: “Sư tử ngu ngốc, có phải ngươi được Bổn Tước mát xa rất thoải mái không? Nhìn vẻ mặt hưởng thụ của ngươi, nhất định là vậy rồi! Cho nên, có người đỏ mắt, cũng muốn được Bổn Tước ta phục vụ hắn kìa!” Nói xong, Công Tước vỗ vỗ đầu Tuyết Sư, lại thấy Tuyết Sư rất phối hợp gật đầu thừa nhận.
“Trời ạ! Ai nói cho tôi biết, con kia… con kia có thật là Tuyết Sư hung dữ dũng mãnh trong truyền thuyết hay không? Tại sao nó lại có biểu cảm chân chó như vậy? Căn bản không có một chút cao quý của một vị vua muông thú nào, không có một cảm giác bất khả xâm phạm nào cả!” Ngay khi tôi còn đang âm thầm kinh bỉ sự biến hóa của Tuyết Sư, Công Tước thừa lúc tôi không chú ý xô ngã rồi ngồi lên người tôi.
“A!!!” Tôi hoảng sợ la lên.
“La cái gì mà la? Ồn muốn chết!” Công Tước ngồi lên người tôi, nhăn mặt nhíu mày nói.
“Kia… Chính là, Công Tước, ngài… Ngài muốn làm gì?” Ta nơm nớp lo sợ hỏi.
“Giúp ngươi mát xa nha.” Công Tước bộ dáng tự nhiên đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-va-thu-du/3024511/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.