Chương trước
Chương sau
Cô đi đến nhà Phó Thanh Huyền mang những chiếc bánh thơm ngon tới đứa cho Phó Thanh Huyền rồi nhanh chóng đi về

Về đến nhà Phó Dương Thần vừa hay tắm xong trên người chỉ có mảnh khăn tắm quấn quanh eo.Anh lau tóc đi xuống nói

Cô về rồi à

Anh tiếnblaij gần chỗ cô.Mặt cô nhượng ngùng

Sao anh không mặc quần áo vào,nhỡ người hầu thấy thì sao

Phó Dương Thần tiến đến cầm lọn tóc nhỏ của cô lên mủi ngửi tà mị nói

Không sao,nay tôi cho tất cả người hầu và quản gia nghỉ rồi.Giờ trong nhà chỉ còn có tôi và cô thôi

Ý thức được cái gì đó không ổn Cẩm Thanh Hà quay đầu định chạy nhưng đã bị anh túm lại

Cô lúc chưa đi ra ngoài có hứa sẽ đồng ý với mọi điều kiện của tôi mà

Cẩm Thanh Hà mới biết mình đã bị dụ vào hang sói rồi cô ngại ngùng nói

Nhưng mà...

Phó Dương Thần nhíu mày nhìn



Cô định quỵt sao

Cẩm Thanh Hà nhanh chóng lắc đầu.Anh cười vui vẻ áo sát cô vào tường nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn

Càng hôn,cả người Cẩm Thanh Hà càng đỏ ửng lên.Cô đưa tay mình đặt lên vai của Phó Dương Thần đáp trả những gì anh đam làm đến anh cũng giật mình.Nhưng rồi anh lại lấy được quyền chủ động hôn cô manh bạo hơn

Anh nhẹ nhàng đặt cô nằm lên chiếc ghế sofa rồi bắt đầu cởi áo trên người cô xuống

Anh hôn vào cổ cô từ từ lan xuống vùng đồi,anh khẽ cắn một bên nhũ hoa cuổi cô khiến cô run lên

Bàn tay không khỏi nắn bóp khắp nơi trên người cô.Sau một lúc mân mê vùng đồi của cô anh lại quay lên ngậm lấy đôi môi đỏ của cô như muốn hít hết những mật ngọt bên trong

Lúc này khăn tắm của anh rơi xuống,một cây cự long phìng chướng đang nhô lên khiến cô nhìn thấy cũng phải ngượng ngùng

Anh dừng đông tác trên mối lại,lấy hai tay của cô đặt vào nơi đang ngảng cao khiến cô muốn rụt tay ra nhưng bị Phó Dương Thần kéo lại

Phó...Thiếu ngài làm vậy không được

Cô nhìn anh với vẻ dễ thương nhưng khji anh nhìn dáng vẻ như con thỏ trắng không kìm được mà lại cúi xuống hôn cô.Vừa hôn anh vừa nói

Cẩm Thanh Hà gọi tên tôi đi



Cẩm Thanh Hà cũng ngoan ngoãn làm theo

Ưm...Phó...Dương Thần...

Dường như xúc tiết trong người anh trỗi dậy nhưng cũng nhẫn nhịn.Tay anh bắt đầu đưa đẩy tay cô lên xuống khiển cảm giác khoan khoái dâng lên anh nói

Cẩm Thanh Hà nếu như em mà dám bỏ tay ra là mai tôi cho tất cả người làm nghỉ một tuần bắt em dọn dẹp tất cả

Cẩm Thanh Hà nghe vậy cũng ngoan ngoãn vì bây giờ dọn gấp đôi mãi tới tối mới xong mà cả căn nhà rộng này chắc cô ngất quá

Mặt cô đỏ ửng nhìn đôi tay mình bị anh điều khiển đưa lên xuống.Phó Dương Thần nhìn thấy cô đang nhìn khẽ nói

Em tự động đi

Phó Dương Thần bỏ tay ra khỏi bàn tay cô.Cô đỏ mặt bắt đầu di chuyển từ từ.Từng khoái cảm nhỏ nhẹ hiện lên trên khuôn mặt anh

Sau một lúc anh phóng đãng đưa hết những tinh hoa ra ngoài làm bắn lên mặt cô

Anh thở dốc lau nhưng thứ nước màu trắng đục trên khuôn mặt cô rồi vặt đầu hôn cô

Anh bắt đầu mò mẫm xuống chiếc quần của cô nhanh chóng đưa nó thoát ly ra khỏi cơ thể.Chỉ còn một chiếc quần bé màu trắng những cũng bị anh nhanh chóng tháo bỏ

Anh nhẹ nhàng đưa tay vào bên trong cô.Dì đã làm nhiều lần nhưng cái cảm giác này cô không thể nào mà thích ứng được
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.