Vài ngày sau, tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng Hạ Tuy có vẻ bối rối và lo lắng, anh ấy đã đi đi lại lại từ nhà của mình, qua nhà của tôi.
"Yên Nhi, có ai đã đến đây hay không?" Hạ Tuy nói trong khi mắt liếc nhìn xung quanh căn nhà của tôi. Tôi đã rất ngạc nhiên khi anh ấy đã hỏi điều trong một khoảnh thời gian dài.
"Không có Hạ Tuy. Ai sẽ đến sao?"
"Không có gì. Không có gì" Anh nói xong lập tức đi ra cửa. Thật ngạc nhiên là bây giờ anh ấy trở nên rất kỳ lạ. Có điều gì làm anh ấy lo lắng hay sao.
Vào phút sau, anh ấy lại trở lại nhà tôi, anh ấy đứng ngay trước của nhà tôi. Lúc anh ấy định mở miệng hỏi, thì ngay lập tức tôi đã nói.
“Chưa, Hạ Tuy. Chưa có ai đến cả.” Tôi nói với anh ấy.
“Em biết anh định nói điều gì hay sao?”
“Có lẽ vậy, anh đã lặp đi lặp lại nó rất nhiều lần trong khoảng thời gian này.”
Cho đến một vào hôm sau tôi mới hiểu được những hành động của Hạ Tuy.
Ngay khi tôi mở cửa định bước vào trong nhà, thì nghe thấy một lời chào vang lên ở phía sau tôi.
“Chào Hạ Tuy, con trai yêu quý của mẹ.”
Tôi nhìn thấy một người ohuj nữ rất quý phái và thời thượng, bà ấy bất ngờ bước vào nhà tôi. Như thể bà ấy đã rất quen thuộc với điều đó.
“Mẹ.” Hạ Tuy nói.
Tôi chỉ đứng một bên nhìn hành động của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-ceo/2930848/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.