Đang trong cơn hừng hực như ngọn núi lửa sắp phun trào tới nơi, Mặc Tử Lâm chợt nghĩ tới điều gì đó, khựng lại vài giây, nhìn thấy một tên đàn em đang đứng gần đó thì bước tới nói nhỏ.
Tên đàn em đấy nghe xong thì liền gật đầu.
" Vâng!"
Nửa tiếng sau.
Ngọc Dao từ nhà tắm bước ra, cô chỉ quấn quanh người một lớp khăn mỏng, để lộ làm da vẫn còn một vài vết thương mờ, đậm do bị hành hạ để lại.
Cô đi tới chiếc tủ để quần áo, thật ngạc nhiên khi tất cả vẫn còn, không thiếu một bộ nào. Tử Lâm chưa hề vứt chúng đi, trong lòng cô lại trỗi lên một cảm giác gì đó khó nói.
" Tại sao cứ phải cố chấp như vậy?" Giọng cô nhỏ nhẹ cất lên mà buồn bã.
" Cố chấp cái gì?"
Mặc Tử Lâm giọng nói khô khan cất tiếng, anh đã đứng từ phía sau Ngọc Dao từ lúc nào. Cô giật mình quay lại, lùi ra sau, hai tay ôm quàng qua trước ngực như đang đề phòng kẻ đối diện.
Mặc Tử Lâm cau mày, nói bóng gió " Làm gì mà phải giật mình? Giấu tôi chuyện gì, sợ bị phát hiện à?"
Ngọc Dao trốn tránh cái ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, như một con sói hoang kia. Toàn thân chợt không rét mà run, miệng lắp bắp " Không...không có."
Đôi mắt lạnh lẽo của Tử Lâm liếc qua một lượt cơ thể Ngọc Dao, từ trên xuống dưới, bản thân cô không biết bây giờ mình quyến rũ tới mức nào, dáng người nhỏ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-anh/2511341/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.