Mặc Tử Lâm không còn cách nào khác, anh đành phải nhún nhường chấp nhận thoả thuận. Nhưng con người anh tuyệt đối không cho phép bất kỳ người phụ nữ nào, ngoài Âm Ngọc Dao mang thai con của anh.
Về phần Thảo Nhi. Ả ta và ông Trình đang toan tính gì, đương nhiên Mặc Tử Lâm có thể nhìn ra. Trong lòng anh đã có dự tính " Muốn ép tôi lấy cô ta sao? Hừ! Đừng mơ, tôi sẽ khiến cô ta biết thế nào là địa ngục trần gian."
Ngày hôm đó, Ngọc Dao không hỏi được Mặc Tử Lâm đã đi đâu, nên đành phải quay lại ngồi trong phòng chờ đợi, tâm trạng bồn chồn thấp thỏm như ngồi trên tổ kiến lửa.
" Rốt cuộc anh ta đã đi đâu vậy?"
Cạch.
Câu nói vừa dứt, thì tiếng mở cửa vang lên. Cùng với đó là giọng nói quen thuộc.
" Tiểu Dao Dao, em nhớ anh rồi sao?"
" Ai thèm nhớ anh chứ?" Ngọc Dao lập tức phủ biện.
Mặc Tử Lâm vừa đi tới, vừa cười cười " Vậy tại sao anh nghe mọi người nói, em đi tìm anh?"
" Tôi là có việc nên mới tìm anh, chứ không phải như anh nghĩ, đừng ảo mộng như vậy."
" Tiểu Dao Dao, em cũng phũ quá rồi đấy." Rồi bước đến ngồi bên cạnh cô " Lên đùi anh ngồi."
" Không, không cần!"
" Lên đây ngồi, em nói gì anh cũng đồng ý. Chỉ cần trong phạm vi khả năng của anh."
" Thật...thật sao?" Ngọc Dao đưa đôi mắt tròn xoe nhìn anh.
Anh cười mỉm " Thật!"
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-anh/2511243/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.