Đứa nhỏ cũng hết sốt và được đưa về.
Từ giờ anh quyết tâm trở thành một người chồng yêu thương vợ con, cũng đang định rửa tay gác kiếm, không muốn xen vào những chuyện nguy hiểm nữa.
Nhưng ông trời vẫn đang muốn trêu ngươi anh.
Lúc này trong nhà bếp, hằng ngày thấy Tử Lâm vất vả chăm con thay cô, nên xuống bếp làm gì đó cho anh.
Cảnh Thiên lấy cớ muốn học nấu ăn, chỉ muốn ở cạnh cô được phút nào hay phút đó.
Đôi mắt luyến tình ấy cứ thi thoảng lại khẽ liếc nhìn cô.
" Ngọc Dao, cô thật sự cảm thấy hạnh phúc chứ?"
Nghe cậu hỏi, cô khựng lại vài giây rồi mỉm cười trả lời. " Tất nhiên là hạnh phúc rồi.'
" Cảnh Thiên, anh cũng nên lập gia đình đi. Tầm tuổi này là tốt nhất rồi đó, nghe bảo có ai tỏ tình anh mà?"
Cảnh Thiên cười trừ " Không phải gu của tôi.'
"Vậy gu anh là gì? Biết đâu tôi có thể giúp anh tìm."
" Bằng tuổi cô là được."
Ngọc Dao đang cắt hành thì bỗng dừng lại vài giây, cô như hiểu ra gì đó mà cười chống chế, chuyển qua chủ đề khác.
" Canh sắp sôi rồi, nêm nếm vị nữa là xong."
Cậu đương nhiên biết Ngọc Dao đang trốn tránh, nhưng cậu cũng không vạch trần. Trong lòng Cảnh Thiên bây giờ cũng chỉ biết che giấu tình cảm này, trôn sâu nó vào trong trái tim tận cùng.
" Tôi sẽ không lấy vợ đâu, như vậy mới có thể đứng sau em, âm thầm mà bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-anh/2511206/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.