Ngày thứ hai, Trầm Bích sơn trang. 
Người hầu đang quét tước trước cửa sơn trang thì phát hiện ra một chiếc  hộp gỗ rất tinh xảo, vừa mở ra xem xong liền cuống quýt báo với gia chủ.  Sắc mặt Giang Ẩn Thiên và Giang Thanh Lưu đều vô cùng khó coi – Bên  trong chiếc hộp là một ngón tay và một chiếc nhẫn. Ngón tay đã chết cứng  đờ nhợt nhạt, không một ai lên tiếng, kẻ bắt cóc to gan đến mức này là  điều nằm ngoài dự đoán của mọi người. 
Chỉ một lúc sau, Tề Đại đã nhanh chóng tóm về một thằng nhóc – Giang  Thanh Lưu đoán rằng sẽ có người tới đưa thư, lên đã ngầm ra lệnh cho hắn  lưu ý từ trước. Tối hôm đó Tề Đại đã âm thầm giám sát ngay trước cửa  sơn trang, lúc thằng nhóc ăn xin đó đến, hắn đã mai phục được đến nửa  đêm. 
Nhưng thằng nhóc ăn xin hiển nhiên chỉ là nhận bạc rồi làm việc cho  người ta. Đối mặt với sắc mặt xanh lét của Giang Thanh Lưu, thằng nhóc  sợ đến run lẩy bẩy, nói năng lắp ba lắp bắp. Nó chỉ biết người tìm mình  nhờ đưa thư hộ là một người đàn ông cao lớn, còn lại thì không biết gì  hơn. 
Giang Thanh Lưu cũng không làm khó thằng nhóc ấy thêm, xua xua tay thả  cho đi. Đợi đến chiều, cuối cùng lại có thêm một thằng nhóc ăn xin nữa  đến đưa thư, yêu cầu Giang Thanh Lưu phải một mình đến miếu Dược Vương ở  thành Tây gặp mặt. Trên thư còn đặc biệt ghi rất rõ ràng, không được  cho người khác đi theo. 
Nhận được thư, người của Giang gia đều vô cùng do dự, tình hình hiện giờ  của Giang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-hong-nhan-yen-chi-trai/3080483/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.