“Ch… chào mọi người!”
An Nhiên núp sau lưng hắn, chỉ thò ra mỗi cái đầu, đôi mắt lấm lét e dè quan sát ba người đang ngồi dưới chiếc ô to. Thật đúng là người đẹp hay chơi chung với nhau, họ, và hắn, đều thật là chói mắt.
Cô gái ngồi ở giữa đằng kia khá quen mắt, hình như rất giống diễn viên nào đó trên ti vi. A, chị đó cười với cô kìa, thật là xinh đẹp.
Nam Kinh Luân vỗ vỗ lên vai cô: “Đi nào.”
Sở Thạc là người đầu tiên đáp lại lời cô. Anh cười: “Chào em. Thật là, có cô vợ xinh đẹp thế này mà bây giờ mới đem ra cho chúng tôi ngắm, cậu đúng là lên gia súc đội lốt người.”
An Nhiên: “…” gia… gia súc? Còn có thể chửi người như này sao?
Hàng Cảnh Nhân uống một ngụm và phê đen đá, bình thản nói thêm: “Tôi mà có vợ như này thì làm gia súc cũng không thiệt.”
Diêu Mộng Kỳ nở một nụ cười theo kiểu công việc, tát cho hai tên đàn ông đang nói linh tinh bên cạnh mỗi người một cái rồi đứng dậy dịu dàng dắt tay cô: “Lại phía này ngồi chút đi.”
Hắn ngồi xuống cùng Sở Thạc và Hàng Cảnh Nhân, nhìn cô nói chuyện hòa hợp với Diêu Mộng Kỳ, ngắm nụ cười hồn nhiên dưới ánh nắng ấm áp
--------------------
Bữa tiệc hồ bơi buổi chiều diễn ra êm đẹp, chỉ có bốn người tham gia. Nhưng cho đến ban đêm, cơn ác mộng thật sự mới chính thức diễn ra.
Đêm đen bình lặng, sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-tinh-yeu-tron-ven/2914466/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.