An Nhiên cảm thấy dưới chân đột nhiên mất đi trọng lực, cả người cô bị hắn nhấc bổng lên. Cô lảo đảo ôm láy bả vai hắn, gương mặt phong tình áp sát vào bên tai hắn. Cô nói bằng giọng mũi: “Anh… làm gì vậy?!”
Hơi thở nóng rực nhẹ nhàng phất qua sườn mặt hắn, như trêu chọc, như mời gọi, gãi vào tâm can, đánh động nơi dục vọng đang ngủ say, làm thức tỉnh con quái vật trong đầm lầy đen tối.
Nam Kinh Luân đem ba bước chân gộp làm một, nhanh chóng đi vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt cô xuống nệm êm, bản thân cũng không chờ nổi thêm phút nào, nửa quỳ trên giường, chống tay hai bên vây giữ cô gái nhỏ bé.
Đôi mắt màu đại dương của cô sóng sánh ánh nước, mái tóc màu trà xõa tung trên ga giường trắng tinh, bờ môi anh đào ẩm ướt kiều diễm, gò má tinh tế ửng hồng, từ đầu xuống chân chỗ nào cũng tỏa ra mị lực câu hồn.
Bàn tay hắn nhấc lên, động tác chậm rãi nhưng lại hàm chứa sự gấp gáp, kéo áo của cô.
An Nhiên giơ tay muốn chặn lại, nhưng sức lực trên cơ thể dường như đều bị rút sạch, đại não cũng trống rỗng không biết phải làm gì, chỉ có thể ngoan ngoãn để hắn dẫn dắt chìm sâu vào ái tình.
Hắn nhìn chăm chú đôi mắt linh động của cô, hơi thở nóng bỏng dồn dập phả lên hõm cổ cô, giọng nói nam tính trở nên khàn đục: “Bảo bối…”
Hàm răng đều đặn nhấn nhẹ lên vai cô, hết day lại cắn, để lại vô vàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-tinh-yeu-tron-ven/2914456/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.