Mỹ Linh vừa ngồi trong xe vừa nhìn ra phía ngoài cửa sổ lòng bỗng thấy nặng chĩu , lúc nãy trong đám đông kia cô không nhìn thấy Thiên Phong ra tạm biệt .. cũng phải thôi người yêu của người ta cũng về mà
Nhớ đến đêm đó cô đúng thật ra rất đau nhưng vết đau thể xác đó có là gì mà sợ sánh với trái tim ? Cảm giác Thiên Phong ôm người con gái khác lướt qua cô .. còn chẳng màng xem cô sống chết thế nào , nực cười thật sự quá nực cười
Mỹ Linh mày làm sao vậy ? Đã nói là không hy vọng vì sao lại cứ nhớ ? Ai thương hại mày đâu .. chỉ có mày ngu tự biên tự diễn như một kẻ điên , cô phải làm sao mới có thể quên hết tất cả đây ? Ước gì cô chưa từng cho mình cơ hội hy vọng thì bây giờ đã quá tốt rồi
Còn phía Thiên Phong lúc này anh vẫn đang đứng ở một gốc cây lớn, không phải anh không tạm biệt cô mà là không đủ can đảm .. anh nợ cô quá nhiều mà đến giờ vẫn chẳng chịu mở miệng nói lời xin lỗi
Sau một tuần qua đi tất cả đều trở về đi học lại bình thường , cô cũng khỏe hơn rất nhiều lên có thể đi học .. ba mẹ cô nói nghỉ ngơi thêm nhưng cô không chịu , nếu cứ nghỉ thế này cô sẽ không theo kịp lịch trình mất
" Ế hello,.. " Mỹ Linh khẽ giật mình nhìn qua tên kia , tên này không muốn sống sao ?
" Thiện Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-thanh-xuan/3268430/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.