\#Tiếp9
Hai người thì vất vả tìm kiếm không thấy còn hai người thì tìm mãi chẳng thấy đường ra , trời đã mất ánh sáng bây giờ không biết phải lên làm gì nữa ?
" Mỹ Linh tớ lạnh quá " Ngọc Trúc bám lấy tay cô mở miệng nói , cơn mưa càng lúc càng lớn không chỉ vậy gió còn rất mạnh
" Cậu mặc vào đi " cô cởi áo khoắc mình ra đưa cho Ngọc Trúc , ít ra cô mặc đồ giầy lên chịu được .. còn Ngọc Trúc thì mặc quá mỏng giúp được cái gì thì giúp
" Tớ mặc vậy cậu mặc gì ? " Ngọc Trúc áy náy cầm lấy chiếc áo trên tay Mỹ Linh , cô chỉ thở dài nếu cô không đưa sợ Ngọc Trúc sẽ chết vì lạnh
" Tớ mặc như thế này vẫn hơn cậu mau mặc vào đi trời lạnh " cô chẳng thể nói gì hơn cô không ích kỷ , cũng không muốn trách mắng ai cả điều bây giờ phải ra khỏi đây .. nếu cứ như thế này thật sự sẽ chết trong đây mất , mưa thì lại càng lúc càng to chính bản thân cô bây giờ không biết phải làm sao ?
" Xin lỗi cậu Mỹ Linh lúc đó tớ nghe lời cậu đã không thành thế này , hại cậu chịu mưa gió cùng tớ " cô nghe vậy lắc đầu qua việc này có lẽ sẽ rút cho Ngọc Trúc bớt đi sự cứng đầu , một lần chịu cả đời nhớ chỉ mong có thế thôi
" Chúng ta phải tìm cách thôi nếu thật sự cứ thế này không làm mồi cho thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-thanh-xuan/3268426/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.