Cô vừa bước ra khỏi xe , mẹ Long đã chạy lại ân cần hỏi han .
" Con tới rồi à.. Bác vui quá...Đi đường xa chắc mệt lắm phải không ? Nào mau vào trong nhà ngồi nghỉ ...
Chị Hàn đem vali của Nhiên Nhiên lên phòng giúp tôi ."
" Không có gì đâu bác . Bác cứ để đấy , đồ cháu tự xách lên cũng được ạ ."
Thật bất ngờ nha. Dì Hàn cứ nghĩ rằng cô là tiểu thư lá ngọc cành vàng thì phải kênh kiệu chứ, sao lại khách sáo và lễ phép như thế ? Biểu hiện không hề giả trân , đó là lễ độ là sự chân thành.
Tuy là lần đầu gặp mặt nhưng bà có hảo cảm với cô rồi.
Nói mới để ý,cô tiểu thư này cũng thật xinh đẹp nha .
Dì Hàn cũng rất ư là đồng ý chuyện vui này.
" Dạ tiểu thư cứ để tôi đem lên cho, tiểu thư đi đường xa chắc cũng mệt rồi."
Cô mỉm cười ngại ngùng lên tiếng :
" Dì cứ gọi con là Tiểu Nhiên hay Nhiên Nhiên đều được ạ . "
" Thế sao được ạ ? "
Thấy ''con dâu'' tới cửa lâu rồi mà vẫn chưa thấy vào nhà , bố Long mới sốt sắng chạy ra ngoài thì thấy một màn nói chuyện trước cửa nhà. Bèn hắng giọng :
" Ừm... hừm... Thôi được rồi. Mọi người vào trong nhà cả đi ,'con dâu' tôi cần phải nghỉ ngơi . Hay lại định để con bé đứng ở đấy luôn thế? ''
" Cháu chào bác ạ. Thời gian tới cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-loi-yeu-thuong/2805304/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.