Chương trước
Chương sau
Thế là một tháng đã trôi qua .

Hôm nay là ngày vô cùng đặc biệt và quan trọng trong đời của một người con gái.

Ngày Kết Hôn.

Vào ngày này bất kể ai cũng sẽ vui vẻ và chúc phúc cô dâu chú rể , còn cô dâu chú rể chính là người hạnh phúc nhất trong ngày cưới của mình. Hạnh phúc vì sau bao giông bão hai người đã đến được với nhau , điều đó chứng minh rằng tình yêu của họ thực sự rất lớn . Bao dung tha thứ cho mọi lỗi lầm của nhau , quyết định bỏ qua tất cả để về chung một nhà. Cùng nhau trải qua những tháng ngày còn lại trong đời . Mãi không đổi thay.

Ngày cưới người ta là vậy .

Còn ngày cưới của Tiêu Nhiên và Long Thần liệu cũng như vậy chăng?

Ồ không nhé ! Đó chính là ngày kết thúc cuộc sống tươi đẹp để đến với những tháng ngày tăm tối không thấy lối ra của cô , Tiêu Nhiên.

Liệu rằng cô vẫn sẽ cố gắng tiếp tục yêu anh và bảo vệ anh hay không ? Tình yêu của cô có đủ lớn đủ bao dung cho anh ?

Là ngày vui nhưng tâm trạng lại không vui chút nào chỉ đầy rẫy những suy nghĩ về tương lai.

Liệu rằng quyết định ngày hôm nay có đúng?

Trong hội trường đám cưới mọi thứ diễn ra tốt đẹp. Rất nhanh đã đến phần trao nhẫn cưới.

'' Hai con có thể trao nhẫn cho nhau ."



Anh nhìn cô mỉm cười đầy sủng nịnh , nhẹ nhàng nâng bàn tay cô lên từ từ xỏ chiếc nhẫn vào ngón tay áp út. Long Thần cúi người hôn nhẹ lên mu bàn tay một cái như thể hiện tình cảm anh dành cho cô dâu của mình.

Cô ngại ngùng với nụ cười đó. Nó quá đẹp. Đó là nụ cười đẹp nhất mà cô từng thấy ,cộng thêm khuôn mặt anh tuấn kia anh hôm nay chính là soái ca hơn soái ca trong lòng cô kể từ đây. Thầm nghĩ cô vậy mà lại có phước lấy anh làm chồng ? Thật sự hâm mộ bản thân mình quá nha.

Cô nhìn anh mỉm cười ngây ngốc.

Anh vẫn rất nhẫn nại , nhẹ nhàng tiến sát khuôn mặt cô.

" Sao chồng em đẹp trai quá à? Không đeo nhẫn là mất chồng nhé .''

Cô vừa bất ngờ vì hành động đột ngột của anh nên cũng không kịp suy nghĩ gì về câu nói đó mà nhanh miệng trả lời.

" Á... KHÔNG .''

Lúc này cả hội trường đều bật cười rộ lên vì độ siêu đáng yêu của cô dâu chú rể .

Chú rể thì tuấn lãng , gương mặt lạnh lùng nay lại biết cười . Vì bên cạnh anh bây giờ đã có một cô công chúa xinh đẹp bước sánh đôi cùng anh.

Cô ngại ngùng không thôi ,nghiến răng ken két .

" Anh... Chơi tôi à?''

Anh lại ghé sát vào tai cô , nhìn từ ngoài vào như kiểu hai người đang hôn nhau ấy . Nhưng không ai biết được thực sự họ đang làm gì .

" Do cô bắt đầu trước . Không phải sao? ''



Thấy cô không nói gì anh lại lên tiếng .

" Cô không định đeo nhẫn cho tôi à?''

Lúc này cô mới sực nhớ ra , mỉm cười một cách gượng gạo , khuôn mặt cười đến méo mó .

" Á ... Xin lỗi ..Xin lỗi . Tôi quên ."

" Lấy chồng đẹp trai vậy em cũng có thể quên được ư? ''

" Anh... Được lắm ."

Hai người đang đấu khẩu hết sức là gay cấn, thì vị cha sứ lại lên tiếng phá tan bầu không khí vô cùng nguy hiểm này.

" Bây giờ . Tôi xin tuyên bố hai con chính thức trở thành vợ chồng.

Cô dâu chú rể có thể hôn nhau rồi.''

Ở dưới khán đài hội trường , Đường Hân và Tần Khang không ngừng hò hét lên ,sau đó là tất cả các vị khách mời ngày hôm nay .

" Hôn đi... hôn đi... hôn đi...."

Thế là hai người nào đó bị dồn vào đường cùng đành ngậm bồ hòn làm ngọt mà trao nụ hôn cho nhau, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người trong hội trường ngày hôm nay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.