Quay trở về hiện tại.
Công việc mà Long Thần giao cho cô càng ngày càng nhiều.
" Trợ lý Tiêu hoàn thành bản kế hoạch này , chiều nộp lên cho tôi ."
Giọng nói lạnh lùng của cô vang lên.
" Được."
"..."
Long Thần anh hơi bất ngờ trước thái độ này của cô, mặc dù hai người mới cưới được hơn tháng , nhưng chưa bao giờ cô có thái độ lạnh lùng như vậy. Nghe thật xa cách.
Cách đây mấy ngày Long Thần có xin bố mẹ cho ra ở riêng mục đích để hai người có thời gian riêng tư với nhau . Dĩ nhiên biểu hiện của anh không làm họ thất vọng, lập tức đồng ý ngay.
Tiêu Nhiên mệt mỏi thống kê tài liệu và làm kế hoạch . Số liệu thống kê rất nhiều dài hẳn mấy trang giấy . Kế hoạch cũng phải thật chi tiết và thuyết phục. Nhưng đây đâu làm khó được cô.
Cô đang ngồi làm việc chăm chỉ thì đột nhiên nghe thấy tiếng giày cao gót,ngẩng mặt lên. Nếu là lúc trước cô có lẽ sẽ rất vui nhưng bây giờ cô không thể trở về như trước kia nữa. Người trước mặt bây giờ cô thật không muốn tiếp xúc gần.
Chỉ có thể dùng hai từ để diễn tả " ghê tởm ".
Cô mặt không đổi sắc , không mặn không nhạt nói.
" Hân Hân cậu tới tìm mình sao?"
Đường Hân thấy vậy liền lập tức chạy lại lay lay cô .
" Nhiên Nhiên tớ không được đến tìm cậu sao hả ? Vậy tớ đi tìm chồng cậu nhé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-loi-yeu-thuong/2805281/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.