Vừa bị từ chối Đường Hân vùng vằng đứng dậy đi ra .
Cô ta vừa ra đã gặp phải người cô ta luôn ghen ghét bấy lâu nay, đang tức mà gặp phải người mình ghét thì còn gì bằng.
" Đúng là cái thứ xui xẻo! Gặp cô ở đâu là xúi quẩy ở đó.''
An Nhiên liếc xéo cô ta nhìn cũng chẳng muốn nhìn. Thật không ngờ ngày trước cô từng coi là bạn thân cơ đấy? Đúng là cô có vấn đề về quang học thật sự rồi .
" Ha, tôi mới nên là người nói câu đó mới đúng . Đường Hân cậu nói xem từ lúc quen cậu tôi đã bao giờ may mắn hay chưa ? Hửm?''
An Nhiên lên giọng lạnh đến thấu xương lại vô cùng đanh thép khiến kẻ thù lép vế khiếp sợ.
Đường Hân,cô ta chưa từng thấy cô có bộ mặt lạnh lùng như vậy huống hồ khẩu khí cũng không nhỏ. Khuôn mặt cô ta méo xệch lúc xanh lúc trắng.
" Đường Hân , tôi cũng muốn cho cô biết quay đầu là bờ. Tôi không mong chúng ta từ bạn thành thù . Cậu hiểu ý tôi chứ?''
Tất nhiên trong một câu nói này nội hàm của nó nếu là người thông minh ắt sẽ hiểu ra vấn đề thật sự của nó.
Đường Hân cười khinh bỉ. Bạn? Trước giờ hai người từng là bạn à?
Không. Không hề.
" Tiêu Nhiên ,cô có phải là.. não bị úng nước không? haha... Tôi chưa bao giờ coi cô là bạn mình. Nghe cứ như kiểu cô cùng đẳng cấp với tôi vậy .''
An Nhiên cũng chẳng mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-loi-yeu-thuong/2805251/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.