Hàn Nam Sơn đón lấy con gái, dịu dàng xoa đầu cô: “Đã bảo con đừng chạy nhanh như vậy nữa rồi mà, nhỡ té ngã thì phải làm sao!”
Tử Hi ngoan ngoãn để ông xoa đầu, lúc này mới nhìn về phía hai người sau lưng ông, vui vẻ gọi: “Ông Vương, luật sư Tiêu!”
Vương Hạc và Tiêu Sùng cũng mỉm cười đáp lại: “Tiểu Hi tiểu thư!”
Ngụy lão gia cùng Lục phu nhân từ phía sau đi đến, nhìn cha con hai người nói cười vui vẻ cũng không tiện xen vào.
Tử Hi nhìn Hàn Nam Sơn, nói: “Ba, đây là ông ngoại và mẹ Đào.”
Hàn Nam Sơn nghe con gái giới thiệu từng người, trên mặt vẫn không sinh ra bất kì biểu cảm dư thừa nào. Chỉ đến khi cô chỉ vào Tiểu Bảo, ông mới dời mắt nhìn vào thằng bé đang dứng dưới chân mình.
Tiểu Bảo hiếu kì ngẩn đầu nhìn ông, vẻ ngoài của Hàn Nam Sơn khá cao lớn, gương mặt sắc lạnh bị năm tháng bao phủ một tầng sương khiến người khác sinh ra cảm giác sợ hãi không thể trốn tránh.
Thế nhưng đối với cậu nhóc, ông một chút cũng không đáng sợ: “Ông ngoại.”
Tiếng gọi này vừa cất lên đã trực tiếp đánh thẳng vào lòng ngực Hàn Nam Sơn, ông cuối người bế đứa trẻ kia lên: “Con vừa gọi ta là gì?”
“Ông ngoại.” Tiểu Bảo ngoan ngoãn gọi lại lần nữa.
Có lẽ vì Tử Hi là đứa con gái ông yêu thương nhất nên đứa trẻ do con bé sinh ra cũng tự nhiên khiến ông cảm thấy thân thuộc, yêu thích.
Hàn Tử Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3515259/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.